ĐẤT NGHỊCH - Trang 96

tha thiết. Bây giờ thì mẹ nàng cũng đã thông cảm. Bởi thế, nơi bà hiện giờ
có hai con người đối lập. Lúc thì đứng về phía tôi, lúc lại coi tôi như một kẻ
tử thù. Mà ngay cả cái tên hung đồ kia chắc cũng đã sáng mắt ra rồi. Nó
chẳng còn lý do gì mà căm hận tôi được nữa….. Nhưng nó vẫn cứ muốn hạ
thủ tôi như thường. Còn ông bố nàng thì …
Phiên chợt thấy bạn đang nói bỗng im bặt, hỏi ngay:
- Nhưng theo anh thì liệu đây có phải là một vụ cố sát không ?
Trọng Minh ngập ngừng. Hình như chàng đang chọn tìm chữ nói ? Không
phải ! Chàng cân nhắc từng chữ thì đứng hơn. Mãi sau, Trọng Minh mới
thốt:
- Theo tôi thì … đúng là một vụ cố sát !

***

Con bồ câu trắng lượn vòng, thỉnh thoảng lại bốc vụt lên cao, lúc lại bay là
là như một tàu lá rụng. Da trời như tấm lụa xanh trải dài vô cùng tận. Dưới
chân nền xanh lơ dịu mắt ấy, làng Trung Quyết nổi bật với những mái nhà
cái nọ tiếp giáp cái kia. Đứng trên cao, người ta chỉ trông thấy được những
mái ngói đỏ hồng nhợt nhạt, cũ kỹ, nhẵn lì. Chung quanh làng là những
cánh đồng cỏ xanh êm mát mắt. Trên một tấm thảm xanh êm mát mắt ấy, có
rất nhiều đốm trắng: đàn cừu của già Thoại.
Đứng trên, nhất là từ trên đỉnh hòn đá Cháy nhìn xuống, người ta có thể thu
gọn vào tầm mắt phong cảnh đẹp tuyệt vời. Nhưng Giậu, Chi Thoa, chẳng
ai để ý đến bức tranh của thiên nhiên nhuộm ánh nắng hồng đó cả. Thấy
người anh rể hụt đứng im không nói, cô bé lại hỏi:
- Anh ở lại với Chi Lan lâu lắm phải không ?
Giậu trả lời câu hỏi đó bằng một câu hỏi khác:
- Chi Thoa tới đây có ai biết không ?
- Không ! Nhưng anh phải nói cho em biết là anh ở lại với Chi Lan có …

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.