ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 1038

Bác Khoai bảo:

- Đánh được chứ! Người Việt không đánh trận bằng quân đông, mà

đánh bằng lòng nhân nghĩa nên đã đánh là chắc thắng.

- Nhơơng nghễ làm sao mà mạnh như vợi?

- Người ta biết trọng điều nhân nghĩa không bỏ bê cha mẹ vợ con.

Binh lính biết trọng điều nhân nghĩa không coi nhẹ việc quân, việc vua nên
ai ai cũng quyết đánh giặc thù. Quân dù ít nhưng có được nhân nghĩa cũng
mạnh gấp trăm gấp nghìn lần vậy. Cái đó những đạo quân giặc cướp
chuyên đi xâm lấn người khác không thể có được.

(Mạnh Tử nói: Chưa hề có người quý điều nhân nghĩa mà bỏ bê cha

mẹ vợ con mình. Chưa hề có người trọng điều nghĩa mà lại coi việc vua
việc nước nhẹ hơn việc tư riêng của mình (Mạnh Tử tập Thượng, quyển
nhất).)

Diệc Mã Lạt Đan càng muốn dò xét, càng khó hiểu, đành cùng thủ hạ

quay về nhà công quán.

Lúc bấy giờ Hưng Đạo vương truyền lệnh cho tất cả các vương hầu

trong cả nước luyện tập quân sĩ. Các đạo quân đều đã sẵn sàng, duy có binh
sĩ của Tá Thiên vương Trần Đức Việp là chưa đủ số. Vua Trần Nhân Tông
xuống chiếu cho lấy thêm trai tráng ở thành Đại La vào lính để bổ sung
những chỗ thiếu khuyết ấy. Bác Thân Văn Khoai bây giờ là lý tể của xóm
Cây Duối, cầm thẻ gọi đăng lính đến từng nhà những người có tên, trong đó
có cả anh chồng cô Quy, con rể bác cả Thìn. Trai tráng khắp thành suốt cả
chục ngày nô nức lên đường. Anh chồng cô Quy sợ hãi, không muốn vào
lính, chúi ở trong nhà. Bác cả Thìn bảo:

- Con cứ mạnh dạn mà đi, việc gì phải sợ. Thầy đánh bao nhiêu trận

mà đâu đã có việc gì. Cứ cố gắng luyện tập cho tốt, ra trận phải mạnh dạn
thì giặc nó sợ mình. Anh Long mày ngày xưa ở nhà đi học, người mảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.