ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 1067

lại, nghĩ ra một kế, nói với Từ Vân tiên cô, xin mượn gian gác phía Đông
làm vọng hải đài để phòng thuyền của giặc Hồ. Từ Vân vui lòng thuận cho.
Từ hôm ấy ngày nào Khánh Dư cũng lấy cớ lên vọng hải đài để xem thế
giặc nhưng thực ra là để được nhìn Yến Nhi và không lần nào không được
nàng ban cho những cái liếc tình trìu mến, ỡm ờ. Khổ nỗi đây là nơi tu
luyện của bậc thần tiên chứ giá như ở nơi khác thì... Đã ba ngày mà chẳng
có cớ gì để được cùng nhau trò chuyện. Thời trai trẻ Khánh Dư vốn là kẻ đa
tình, đến nay tuy đã ở tuổi ngũ tuần lại trải nhiều nắng mưa trận mạc nhưng
xem ra thời gian chưa công phá hết được vẻ hào hoa phong nguyệt của vị
tướng can trường này. Yến Nhi thấy thời cơ đã đến mới chí tâm xuất chiêu
hạ gục đối phương. Hôm sau Yến Nhi trang điểm đẹp đẽ, lựa đúng lúc
Khánh Dư trên đường tìm đến, vờ như có việc xuống núi. Vừa trông thấy
chàng, nàng e thẹn đứng nép bên đường. Khánh Dư là người nhạy bén, vớ
được cơ hội này đâu dễ bỏ qua, liền bảo mấy anh lính tuỳ tùng:

- Các ngươi cứ lên trên ấy trước, đợi ta.

Mấy anh lính đi rồi, Yến Nhi mới cất lời chào:

- Tiểu nữ có lời chào vương công.

- Ôi giời ơi! Vương công vương quạ cái khỉ gì. Nàng làm ta muốn

phát ốm lên đây.

Khánh Dư vừa nói vừa cầm luôn lấy tay Yến Nhi. Nàng giãy ra, bảo:

- Nơi đây là chốn tu hành của bậc thần tiên. Xin vương công chớ nên

làm như vậy.

- Lại còn thế nữa! Tu tu cái khỉ gì cho nó phí đời. Đã không có tình ý

với ta thì mỗi lần gặp nhau lại cứ lén nhìn ta làm gì? Trời ơi! Đôi mắt của
nàng đến giết chết ta mất thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.