ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 1068

Nói xong lại cầm tay Yến Nhi. Yến Nhi thấy Khánh Dư thổ lộ chân

tình bộc trực thì biết mưu kế đã thành nên cứ để cho Khánh Dư cầm tay,
nói:

- Vương công đã biết tiểu nữ có ý riêng, sao không đến phòng của tiểu

nữ dùng trà.

Khánh Dư được câu nói ấy, sướng như mèo vớ cá, nói:

- Ta cũng muốn đến với nàng nhưng sợ Từ Vân tiên cô người quở

trách.

- Buổi trưa sư mẫu nghỉ. Vương công đến lúc ấy ai biết được.

- Ừ nhỉ! Có thế mà sao ta chẳng nghĩ ra.

Từ khi Yến Nhi câu được Khánh Dư, một người quen thói phong tình,

một người vốn dòng ca kỹ, thôi thì tha hồ làm chuyện "ngắm nguyệt
thưởng hoa". Yến Nhi vốn khéo chiều chuộng lại mang trong mình sứ
mệnh của một thám binh nên tìm hết mọi thủ đoạn, trổ hết mọi ngón nghề
để mê hoặc Khánh Dư. Quả nhiên Khánh Dư say đắm đến nỗi hôm nào
không lên núi gặp nhau thì ăn không ngon, ngủ không yên. Ở quân doanh,
Liên Nhi thấy vậy tưởng Khánh Dư lo lắng việc quân việc nước, mới bảo:

- Ba bốn ngày nay vương gia lên vọng hải đài, ăn ngủ chẳng yên, mặt

mũi võ vàng. Thiếp nghĩ việc ấy chỉ nên giao cho mấy người lính cũng
xong, hoặc giả cử Ngô Kế Trung là người cẩn thận lo liệu là được. Việc chi
mà vương gia phải lao tâm khổ tứ đến vậy. Ngộ nhỡ trong khi vương gia đi
vắng, quân Hồ kéo đến, lấy ai điều vát ba quân.

Khánh Dư cười, nói:

- Nàng thật quá ngây thơ. Ta lên núi là để nhìn thấy thuyền quân Hồ từ

xa mà phòng bị, mọi việc trong doanh đã dặn lại Ngô Kế Trung cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.