ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 109

sách, nay theo đi đánh trận, trong khi giao chiến ở Tế Giang, bị một mũi tên
vào vai phải ngã lăn bên gốc cây, đến đêm tỉnh lại, chiến trận đã im lìm.
Chàng nghiến răng rút mũi tên, nhai cỏ rịt vào vết thương, gượng đau đứng
dậy đi về phía bìa rừng. Đây đó xác quân lính hai bên còn ngổn ngang chưa
có người thu táng, bỗng nghe văng vẳng có tiếng ai kêu rên cầu cứu lúc
càng rõ. Phạm Hữu tiến lại phía ấy thấy bốn năm xác lính Hồng châu lẫn
với mấy xác lính Bắc quân đè lên nhau, trong đó có một người còn động
đậy. Chàng nâng người đó lên, dưới ánh trăng lờ mờ nhận ra đó chính là
Nguyễn Bằng, liền kéo ra nhưng Nguyễn Bằng bị thương cả hai chân
không thể đi được. Phạm Hữu liền xé áo của mấy xác lính làm băng buộc
vết thương cho bạn, lại lấy một bộ đồ lính Bắc quân cho Nguyễn Bằng
mặc, bảo:

- Bây giờ Sĩ Vinh đang truy giết quân Hồng châu. Anh thay bộ này

nhỡ sáng ra có gặp Bắc quân cũng không lo bị sát hại.

Nguyễn Bằng nói:

- Từ ngày chúng ta xa nhau đến nay đã mấy năm, không ngờ gặp lại

trong tình huống trớ trêu thế này.

Phạm Hữu bảo:

- Anh còn nhớ chuyện hai con trâu bị ép đánh nhau năm xưa không?

Có điều chúng ta nhất định phải sống. Chúng ta khác loài trâu chính là ở
chỗ ấy đấy. Thôi! Chuyện thì dài, sau này còn dịp nói, để tôi dìu anh đi, tìm
nơi trú tạm đã.

Xa xa có ánh lửa lập loè, Nguyễn Bằng bảo:

- Ta đến chỗ ánh lửa kia xem có phải nhà dân, xin cái gì ăn tạm.

Hai người đỡ nhau lê đi, lúc lâu đến một làng nhỏ ven sông. Nơi phát

ra ánh lửa là một ngôi nhà gỗ năm gian, có vẻ là gia đình khá giả, đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.