ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 119

thấy quân tình không thể cứu vãn được, đang đêm cùng với người nhà lẻn
trốn đi. Thiên hạ từ đấy thu về một mối.

Nhà Trần gồm thâu được thiên hạ, ra sức xây dựng kỉ cương, chỉnh

đốn triều chính, chăm lo nông tang, qua mấy năm dân giàu nước thịnh
nhưng Trần Thủ Độ vẫn canh cánh bên lòng về sự lưu luyến của trăm họ
đối với nhà Lý. Theo ý ông ta, những người thuộc tôn tộc nhà Lý luôn là
mối đe doạ đối với nền thống nhất của đất nước. Một hôm Thủ Độ có việc
ra ngoại thành phía Tây, xa xa thấy năm sáu người vai mang cung tên, tay
cầm giáo dài phi ngựa như bay băng qua mấy cánh rừng thưa đuổi săn
muông thú. Người đi đầu mặc võ phục, bên ngoài khoác một tấm da beo,
ngồi trên lưng con ngựa ô truy trông rất kiêu dũng, khi đến gần hoá ra là
Hoài Đức vương Trần Bà Liệt. Thủ Độ nói:

- Hoài Đức vương kiêu dũng thế này, thật đáng là trang nam tử.

Chiều hôm ấy, Trần Thủ Độ cho người mời Bà Liệt đến phủ bàn việc.

Thủ Độ nói:

- Cháu thân mang tước vương, đó là ân sủng lớn của hoàng thượng,

sao không nghĩ cách báo đền mà suốt ngày chỉ đi săn bắn vậy?

Bà Liệt khoanh tay, cúi đầu nói:

- Trình quốc công! Cháu từ khi được ơn thượng hoàng không bỏ, lại

được hoàng thượng gia phong, cũng chỉ muốn có dịp báo đáp ân dày nhưng
chưa biết làm thế nào, sợ tháng ngày nhàn rỗi sinh lười biếng mới lấy việc
đi săn để rèn luyện và làm vui. Quốc công có việc gì cần, xin cứ sai bảo.
Cháu nguyện hết lòng, dù gian nguy cũng chẳng dám từ nan.

Thủ Độ nói:

- Nhà Trần ta vừa mới thống nhất giang sơn được vài năm, tuy muôn

dân đã thoát được vòng binh lửa, không còn cảnh chết đói đầy đường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.