ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 149

- Ngươi vì có công chúa xin cho được làm câu đương, không thể ví

như những câu đương khác được, phải chặt một ngón chân để khác với
người khác.

(Câu này nguyên văn trong ĐVsktt)

Tô Đại Cơ vội cầm lấy hai bàn chân, kêu:

- Ối! Ối! Thế thì con không làm câu đương nữa. Xin thái sư tha cho.

Thái sư quát:

- Việc nước không phải chuyện đùa, muốn làm thì làm, muốn chơi thì

chơi à? Lính đâu! Đem vị câu đương này ra chặt ngón chân cái cho ta.

Đại Cơ giẫy giẫy hai ống quần ướt sũng, nước chảy cả ra sàn đình khai

mù, lạy van rối rít mãi thái sư mới tha cho. Dân chúng thích quá, cười vang
cả lên. Một người nói:

- Thái sư nghiêm thế này, bố thằng nào có việc riêng cũng không dám

đến nhờ.

Người khác bảo:

- Các quan ai cũng được như vậy làm gì còn có bọn tham nhũng, đất

nước rồi chả mấy mà khá.

Cuối thu, bầu trời vần vũ, từng đám mây đen chen chúc nhau tràn

xuống phương Nam. Những cơn gió lạnh đầu tiên báo hiệu mùa đông khắc
nghiệt sắp về. Cả kinh đô Thăng Long xôn xao vì cái tin thành Đại Lý thất
thủ (Đại Lý: Một quốc gia cổ, ở Vân Nam, có biên giới chung với Đại Việt,
nay là vùng Vân Nam-Trung Quốc, bị Hốt Tất Liệt và Cốt Đãi Ngột Lang
đánh chiếm năm 1254), vua Đại Lý chạy trốn. Chỗ nào người ta cũng bàn
chuyện chiến tranh, y như giặc Thát đã đánh đến bờ sông Cái. Hai anh lính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.