ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 378

- Bây giờ các cô phải biết thế nào là tám nghề, không thạo tám nghề,

đừng hòng giữ khách. Khi đã lên giường nếu khách là hạng lục lâm thảo
khấu, thường hùng hục lấy được nhưng là hạng quan sang quyền quý hay
tao nhân mặc khách, còn sờ mó mơn trớn chán, khi ấy phải tuỳ theo mà
thực hành một trong tám nghề sau: Kích cổ thôi hoa, kim liên song toả, đại
triển kì cổ, mạn đả khinh xao, khẩn thuyên tam điệt, tả chi hữu trì, toản tâm
truy hồn, nhiếp thần nột toạ. Đó là tám phép nghề có thể nói là muôn vạn
gã phong tình dù cao thủ đến đâu cũng không ra ngoài lưới ấy, nhưng phải
tuỳ từng khách chơi mà ứng dụng chớ để nhầm lẫn.

(Đánh trống giục hoa, sen vàng khoá xiết, mở cờ gióng trống, đánh

chậm gõ nhẹ, xiết dây ba đợt, bên níu bên giữ, châm tim bắt hồn, thôi miên
cởi áo)

Chị cả Băng Tâm ngừng lời. Các đệ tử vẫn há mồm nghe như chưa

hiểu đầu đuôi gì cả. Tâm Băng phải diễn nôm lại tường tận rồi bảo chị em
đi kiến tập.

Đô trưởng Thân Văn Khoai vừa mới lĩnh lương, đi tìm thập trưởng

Trịnh Quang Minh, bảo:

- Này! Bác Minh, hôm nay anh em mình đi hồ Lục Thuỷ chứ? Em có

tiền đây rồi. Ta lại đến hiệu Phúc Tình đi.

- Ôi! Đi với cậu chán bỏ mẹ. Bảo cát hoa thì không dám. Vác mặt đến

nó cười cho như thằng thộn ấy à? Có dám thì đi, không thì thôi.

(Cát hoa: Tiếng lóng của khách chơi chỉ việc vào phòng riêng mây

mưa với kỹ nữ)

Văn Khoai gãi đầu nói:

- Cát hoa thì cát hoa, nhưng mà ngượng chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.