ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 532

thành đôi chim hạc bay lên trời)

Nhật Duật nói:

- Quan bình chương muốn như vậy đâu có khó gì. Chỉ cần ngài đem

binh về nước, đừng bao giờ xâm chiếm nước tôi, hai bên nối lại tình bang
giao như trước, lo gì không được cùng nhau vui chơi cho thoả.

- Tôi lại nghĩ khác, giá như Chiêu Văn theo về với Đại Nguyên phụng

thờ thiên tử để sự nghiệp của đế quốc chóng thành, chúng ta là đôi bạn tâm
giao thì những ngày tháng tươi đẹp kia mới được lâu dài, còn nếu như
kháng lại thiên triều, e rằng khó tránh khỏi tai hoạ về sau.

- Quan bình chương nói thế sai rồi. Lão Tử dạy rằng Thiên hạ có đạo,

các nước không gây sự chinh chiến với nhau, ngựa tốt không dùng vào việc
chiến tranh mà dùng vào việc cày cấy; thiên hạ vô đạo thì ngựa dùng vào
việc chiến tranh, ngựa mẹ phải sinh con ở chốn sa trường. Cái hoạ lớn nhất
là không biết thế nào là đủ, hại không gì bằng tham muốn cho được nhiều.
Nay nước Nguyên phía Tây đánh đến Tề Ma Lý, phía đông đánh đến Phù
Tang, diệt Kim phá Tống, thôn tính Tây vực. Đế quốc rộng đến ức vạn dặm
mà vẫn chưa thoả lòng tham tôi e cái hoạ sắp đến chứ có đâu mong được
vui vẻ lâu dài.

(Chương 46 sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử.

Tề Ma Lý: Germany - Đức)

Nạp Tốc Lạt Đinh nghe nói vậy sa sầm nét mặt quát:

- Giỏi cho Nhật Duật. Ta lấy tình mà đối đãi tử tế với ngươi mà nhà

ngươi dám buông lời thoá mạ thiên triều, coi thường thiên uy sao?

Nhật Duật cười, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.