ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 547

trôi tuyết lở, không thể nào vượt qua được. Sáu bảy ngày sau đến sông Đại.
Bên kia sông Đại là thành Thuận Hoá. Toa Đô cho quân đóng bè vượt sang
thám thính, hoá ra chỉ là một toà thành không. Tướng Việt giữ ở đây là
Ninh Cát Đại cho quân lánh vào rừng hết rồi. Lưu Khuê nói với Toa Đô:

- Trời mưa dầm dề thế này nhỡ bị quân Nam chặn đánh ta khó mà đối

phó. Nhân có ngôi thành này xin nguyên soái cho quân đóng lại đợi trời hết
mưa hãy đi.

Toa Đô nói:

- Đây chính là trời giúp ta đó. Phải nhân khi trời mưa, quân kia không

phòng bị, ta nên tiến nhanh, chớ để thuỷ quân phải đợi.

Nói xong liền ra lệnh cho các đội không được dừng lại, vượt mưa,

vượt nước mà đi. Ba ngày nữa đến Linh giang, trời cũng tạnh. Đứng bên bờ
Nam nhìn sang tả ngạn thấy một vùng trời nước xám như gio. Trên mặt
sông chẳng có bóng dáng chiếc thuyền nào của quân Đại Việt, chỉ gợn lên
một vệt mờ mờ xa tít toàn là lau sậy. Toa Đô liền hạ lệnh cho các đội cắm
trại đợi Giảo Kỳ và Đường Ngột Đải, lại gọi Hắc Đích đến bảo:

- Ngươi cho quân vào rừng chặt tre nứa kết thành bè, ngày mai vượt

sông.

Hắc Đích cho mấy trăm quân vào rừng chặt cây mang ra sông đóng

được ba chục chiếc bè, mỗi chiếc có thể chở được hai ba mươi cung thủ.
Hôm sau Toa Đô cho Hắc Đích đem năm trăm quân lên bè chèo sang tả
ngạn xem tình hình quân Việt. Lại lệnh cho Kê La Liên mang người chặt
cây đóng thêm một trăm chiếc bè khác để chở quân lính. Hắc Đích mang
năm trăm quân sang sông, không thấy quân Việt đâu mới rẽ lau lách tìm
chỗ lên bờ, chẳng ngờ vừa đi được một dặm đã thấy trống đánh, mõ kêu, tù
và thổi om sòm rồi quân Việt từ bốn phía đổ ra đông không biết bao nhiêu
mà kể. Quân Nguyên hồn siêu phách lạc không biết đối phó ra sao. Hắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.