ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 548

Đích vội hô quân chạy về bến sông nhưng mấy chục bè tre đã bị quân Việt
ẩn trong các bụi lau lấy đi mất cả. Năm trăm quân Nguyên bị quân Việt đổ
ra giết gần hết. Hắc Đích trốn xuống bờ lau, may quân Việt không nhìn
thấy, tới chiều vẫn còn lõm bõm lội dưới nước, không dám lên bờ, bỗng
thấy phía trước có một tên lính cũng đang tìm đường trốn mới túm lại hỏi:

- Ngươi tên là gì? Bây giờ định trốn đi đâu?

Tên lính ấy thưa:

- Trình tiên phong! Tôi tên là Triệu Phù thuộc đội quân tân phụ, định

chờ trời tối bơi về bờ Nam.

- Sông rộng thế này mà ngươi bơi được sao?

- Tôi vốn người ở Sơn Đông, chuyên làm nghề sông nước, có thể bơi

suốt cả ngày mà không mệt mỏi gì. Sông này bất quá chỉ bơi vài canh giờ là
qua.

- Thế thì nhà ngươi dìu ta qua sông.

- Trình tướng quân! Tôi nói bơi qua là khi bình thường được ăn no cơ,

bây giờ vừa đói vừa rét, đến bơi một mình còn khó, nói chi dìu ngài nặng
thế kia.

- Thôi ngươi hãy vì hoàng đế Đại Nguyên, vì ta mà lập công, sang đến

bên kia ta sẽ trình với nguyên soái phong chức cho.

Đêm ấy là thượng tuần tháng chạp, có trăng non nhưng nhiều mây.

Mặt sông bịt bùng một thứ ánh sáng mờ mờ bàng bạc. Triệu Phù dìu Hắc
Đích bơi qua sông. Hắc Đích to béo nặng quá nên phải vứt hết giáp trụ cho
nhẹ bớt. Đến giữa sông sóng lớn, nhô lên ngụp xuống không biết bao nhiêu
lần, Hắc Đích uống nước ừng ực, sặc sụa phùi cả nước lên mũi, kêu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.