ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 632

Lý Hằng hoảng hốt nói:

- Tôi đem chôn sống binh lính người Hán, sao chịu nổi những lời

nguyền rủa của binh sĩ.

A Lý Hải Nha ghé vào tai Lý Hằng nói nhỏ:

- Ngươi làm tướng mà không biết quyền biến, phải sai kẻ khác đi làm

chứ, ngươi vác mặt ra đấy làm gì.

Lý Hằng lui ra, gọi thuộc tướng là tổng bả Giản Nghĩa đến ra lệnh:

- Ngươi đem một nghìn quân ra bãi sông, đào mười hố lớn, sâu hai

trượng, đẩy hết những kẻ trọng thương xuống đấy mà chôn đi.

Giản Nghĩa vâng lệnh đi ngay. Những kẻ thương tích bị đẩy xuống hố

kêu khóc vang cả núi rừng. Cảnh tượng thật là hãi hùng, đất trời cũng phải
tối tăm. Triệu Tu Kỷ đang chỉ huy quân sĩ đóng thuyền gần đấy, trông thấy
một người bạn cũ trong số binh lính sắp bị chôn, vội phi ngựa vào tướng
doanh gặp Thoát Hoan, nói:

- Điện hạ muốn dùng thuỷ quân, nhất định phải trọng dụng một người.

Thoát Hoan khi ấy đang cầm tách trà nóng, lơ đãng hỏi:

- Người nào vậy?

- Dạ! Người đó họ Nguyễn, tên là Bá Linh, quê ở Phúc Kiến. Cha Bá

Linh ngày trước thường buôn bán với người Nam. Mẹ y là người An Nam,
một hôm nằm mộng tình tự với giao long, sau sinh ra y. Bá Linh lớn lên rất
thích nghề sông nước, có tài bơi lặn, đi ngầm dưới đáy sâu như loài thuồng
luồng. Lại biết phép hô mây thổi mù, làm mưa gọi gió rất là linh nghiệm,
không những thế còn làu thông kinh sử, tên Bá Linh chính là do đó mà ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.