ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 717

Nguyên không sao vượt qua được hào nước. Bộ tướng của Hắc Đích là
Loan Kỳ Hưng nói:

- Con hào này tuy sâu nhưng không rộng. Ta cho quân lấy đất lấp đi

chỉ trong một canh giờ là có đường vào sát tường thành.

Hắc Đích nghe theo cho quân lấy đất lấp hào. Quả nhiên chỉ không

đầy một canh giờ đã có được con đường rộng đến bảy tám trượng vượt
sang bên kia. Lính Nguyên theo đó đẩy thang tràn vào, vây kín chân thành
trèo lên. Quân Việt ở trên dội dầu, bắn lửa xuống làm quân Nguyên chết
cháy nhiều lắm. Loan Kỳ Hưng bỏ ngựa, bám thang trèo lên. Lý Châu
Nương trông thấy, bắn một phát tên. Mũi tên trúng ngay vào cạnh sườn bên
trái, Loan Kỳ Hưng rơi từ trên cao xuống chân thành, đập đầu vào đá, chết.
Quân Nguyên đánh đến lúc lặn mặt trời vẫn không vào nổi thành, quân sĩ
chết nằm la liệt khắp nơi. Nhiều người trúng tên độc, đau đớn quá kêu như
ác hồn bị hành hình ở chốn diêm tuyền. Kê La Liên nói:

- Trời tối rồi mà quân ta thương vong nhiều thế này. Xin nguyên soái

cho tạm nghỉ để đóng trại, ngày mai quân sĩ lấy lại sức lực mới có thể đánh
tiếp.

Toa Đô nghe theo, cho dừng tấn công để quân sĩ lập trại nghỉ ngơi, ăn

uống. Đêm ấy trời trong, trăng lên muộn nhưng sáng. Lý Châu Nương
đứng trên mặt thành nhìn ra, ánh trăng chan vỏng khắp cả rừng cây, đồi núi.
Nàng bồi hồi nghĩ đến những ngày đất nước thanh bình. Những đêm trăng
sáng, trong các thôn bản trai gái thường rủ nhau hát hò, thổi sáo, thổi khèn,
tình tứ trao cho nhau những miếng trầu têm hình cánh phượng, nói những
lời hẹn ước lứa đôi. Chính nàng cùng đốc bộ Trần Thái Bảo nên duyên cầm
sắt cũng là từ một cuộc hò hẹn trong đêm trăng như vậy. Giờ đây ánh trăng
vẫn đẹp nhưng biết bao làng mạc quân giặc đi qua đã thành tro bụi. Một nỗi
căm hờn dâng lên trong lòng vị nữ tướng. Lý Châu Nương gọi Ngô Tùng
Hạnh, Vũ Liêm đến dặn rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.