DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 161

Chàng chạy rất nhanh đến phía sau lưng Beatrice, kịp để hất cao nòng súng
lên trời trước khi cô kịp nhận ra chàng. Rồi chàng vật lộn với cô. Chàng
không ngần ngại khi dùng nắm tay đấm cô ta ngã vào thân cây và cô ta
đúng yên sửng sốt một lát, hai mắt mở to kinh ngạc, mặt đỏ gay.
Chàng đã tước được khẩu súng, chàng hét to cho người đàn ông dừng lại,
rồi nói lớn:
- Quay lại đi! Cứ ở bao lâu cũng được. Không ai quấy rầy các người nữa
đâu.
Họ dừng lại lặng yên đúng nhìn chàng. Rồi ngườii đàn ông nói:
- Cám ơn ông chủ. Cám ơn ông. Chúng tôi chỉ ở một vài ngày thôi. Cám ơn
ông. Xin Chúa ban phước lành cho ông.
- Rồi người thanh niên đã dẫn ngựa và xe ra đường, quay lui, tất cả đi lại
vào cánh đồng.
Chàng đứng nhìn họ cho đến khi họ tới chỗ có nước suối chảy vào mấy
máng ngựa, nước tràn ra ngoài chảy vào ống dẫn ra sông. Chàng đã nghe
Robbie nói rằng trước khi ông nội mất, gia đình du cư nầy, năm nào cũng
đến ở tại đây một thời gian, và chính. Chàng cũng thấy mấy đứa bé lớn lên.
Nếu chàng nhớ không lầm, ông già nầy có sáu người con trai và gia đình
thường dùng ba cỗ xe. Bây giờ chỉ có một và hai chiếc xe thùng có thể
dùng làm chỗ ngủ. Bà già làm nghề bói toán, họ kiếm sống bằng cách làm
giá móc áo và đan giỏ, mấy đứa bé đem giỏ đi bán khắp các nhà.
Chàng quay qua nhìn Beatrice, bây giờ cô ta đứng xa gốc cây, hai bàn tay
ôm lấy sau đầu, miệng la lớn:
- Tại sao anh dám làm thế? Tại sao anh dám làm thế?
- Đi vào nhà!
Mắt cô ta mở to, đục ngầu, miệng ấp úng nói:
- Anh nói cái gì thế?
- Tôi nói: hãy đi vào nhà! Vì nếu cô không đi, tôi sẽ nện cái nầy vào lưng
cô.
Tôi thề có Chúa! Tôi sẽ nện cái nầy vào lưng cô, vì có làm thế tôi mới khỏi
bóp cổ cô.
Beatrice đi thụt lùi: Chàng giống như một ngươi điên. Bỗng cô ta cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.