DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 263

Catherine Coookson

DẤU ẤN TRONG TIM

Dịch giả: Văn Hoà – Kim Thuỷ

Chương 29

Thế được đấy, cưng! Ráng lên. Con đầu lòng. A, nó ra rồi, thằng bé hay con
bé đây không biết. Trời! Giỏi đấy! Thế! giỏi đấy! - Trong khi Rosie nằm
bẹp dí xuống giường, John đưa đứa bé ướt mèm khóc oe oe cho bà mụ,
miệng nói:
- Thằng bé có phổi bạo thật, nó tuyên bố mình là dân Tô Cách Lan.
- Ôi, trời ơi! - Bà Annie MacIntosh giang hai tay để đón thằng cháu nội.
Bà mụ nói:
- Lau mặt cho nó.
- Biết rồi, biết rồi.
- Giọng bà Annie oang oang trả lời rồi bà gọi lớn: -
Robbie! Robbiet!
Cánh cửa mở ra, Robbie tuôn vào phòng, nhưng thay vì nhìn đứa bé trên
tay mẹ mình anh chạy đến giường vợ, mặt mày đẫm mồ hôi, miệng tươi
cười.
Anh cúi xuống, cô đưa tay vuốt tóc anh và nói:
- Con trai, Robbie. Anh có con trai rồi.
Anh không đáp. Anh cúi mặt áp vào mặt cô, hai tay quàng quanh vai cô,
nâng cô lên ôm sát vào long mình. Anh không nói, nhưng John nói, chàng
nói lớn:
- Để cho cô ấy nằm nghỉ. Còn làm vệ sinh nữa. Và cô ấy đang còn mệt. Tôi
chưa thấy ai đẻ con đầu lòng mà dễ dàng như thế. Bà có thấy mình sinh con
nhẹ nhàng không, bà MacIntosh?
Rosie quay qua nhìn John, cô đáp:
- Dễ à, John - Tôi không thấy dễ dàng tí nào hết.
- Dễ chứ, cô cứ tin tôi đi. Còn ngài Robbie: ngài có muốn xem con cho biết
không, hay ngài muốn trả nó lui?
Bà mụ nghe thế cười khúc khích; bà Annie bước tới đưa đứa bé cho bố nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.