ĐẤU CHIẾN THẮNG PHẬT - Trang 116

Daihongcat

Đấu chiến thắng Phật

- 22 -

Khi Hải Vực Vô Ngân tỉnh lại nàng thấy một đôi mắt đang dịu dàng nhìn
mình, thấy những chiếc lá vàng bay và tiếng sóng nước vỗ rào rạt…
Đây là một ngôi nhà nhỏ nằm ven Dòng Sông Thanh Tịnh.
Nàng nói “Phải chăng ta đã chết…”
Vương Việt mỉm cười “…và ta sống lại ở nơi này…”
Hải Vực Vô Ngân muốn hỏi về số phận của Bích Ngọc Thành, của mọi
người nhưng nàng không dám nghĩ về nó.
Vương Việt nói nhỏ “Có những điều mà ta phải quên đi thì mới có thể sống
tiếp được – ai có thể biết đằng sau một cuộc chiến nhân danh chính nghĩa là
những điều gì ?”.
Chàng đang nghĩ đến Nhất Bạch Cuồng Phong.

Chàng nghĩ y là người rất tốt, nhưng lại là kẻ tiên phong trong một cuộc
chiến mang lại đau thương cho biết bao con người.
Hải Vực Vô Ngân đã ngồi dậy, nàng nhìn ra dòng sông. Nàng đã dám sống
hết mình, dám chiến đấu và hi sinh, không biết cả đoàn quân của nàng bây
giờ ai còn sống, ai đã chết ? - Và bây giờ nàng có dám yêu ? – Nàng là
quận chúa của một kinh thành vĩ đại còn Vương Việt chỉ là một kẻ lang
thang không nhà, một kiếm thủ nổi tiếng đâu có nghĩa là gì trên trái đất này
?
Nhưng tình yêu lại là tất cả.
Vương Việt và Hải Vực Vô Ngân dường như quên đi cuộc đời xung quanh,
họ sống bên nhau trong ảo mộng một thời gian rất dài, rất dài… Hơi thở họ
hòa quyện vào nhau, thân thể họ hòa quyện vào nhau và tinh thần của họ
dường như là một.
Ái tình là gì nếu không phải là sự hòa nhập, là sự tận hiến của hai con
người dường như xa lạ nhưng lại đến với nhau vì sự tìm kiếm cái nửa bên
kia của một đời người ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.