Daihongcat
Đấu chiến thắng Phật
- 3 -
Hỏa Lôi Thần khoác một cái áo choàng màu đỏ, thân hình mập mạp
phương phi, mày râu nhẵn thín, nom lão thật oai phong lẫm liệt, không hổ
là con “Rồng lớn” giữa nhân gian. Bên cạnh là Nhất Bạch Cuồng Phong
trong bộ áo trắng như tuyết, cả hai ngẩn ngơ nhìn xác của Thất Xích Thâu
Hồn được treo lủng lẳng trên cổng Thành Đỏ.
Không biết là kẻ nào dám vuốt râu hùm ?
Nhất Bạch Cuồng Phong đi xuyên qua cổng Thành Đỏ, y đi thẳng đến một
khách sạn sang trọng bậc nhất với năm ngàn căn phòng. Khách sạn có tên
“Đại Hùng Tinh”. Nơi đây có vô số người nổi tiếng, có vô số thương gia
giàu có nhất nhì trên thế giới này. Nhưng căn phòng đẹp nhất, sang nhất lần
này y dành cho một người, và y đang đứng trước cửa căn phòng ấy.
Cánh cửa từ từ mở ra, một khung cảnh rộng mênh mông hiện ra trước mắt,
nơi đây không thể gọi là một căn phòng mà phải gọi là một “bình nguyên”
thì mới đúng. Từ đây có thể nhìn thấy toàn thị trấn, thấy toàn cảnh của một
nơi nổi tiếng sầm uất và giàu có gọi là “Thành Đỏ”. Một thiếu nữ đang chải
tóc bên bàn, vóc dáng nàng thật dịu hiền và tha thướt. Nàng giật mình quay
lại, ngỡ ngàng nhìn Nhất Bạch Cuồng Phong: “sao anh không gõ cửa ?” –
chữ “ngài” đã chuyển thành “anh” không biết từ lúc nào và trong thâm tâm
Cuồng Phong Nhất Bạch không thể nghĩ rằng thiếu nữ xinh đẹp trong sáng
vô ngần này có thể làm một việc gì khác ngoài việc mang đến niềm vui, sự
thánh thiện cho con người ?
“Tôi xin lỗi” – y ngần ngừ nói tiếp “bên ngoài có chuyện nên tôi lo cho cô”
“Bên ngoài có chuyện gì vậy anh?” – Bạch Cốt Tinh lại mở to đôi mắt nhìn
Nhất Bạch Cuồng Phong, nàng có phần ngạc nhiên thật sự.
“Thực ra thì không có chuyện gì quan trọng… nàng cứ ở đây, tối nay ta