ĐẤU CHIẾN THẮNG PHẬT - Trang 174

Đại Hùng Tinh cười rộ “So với buôn người và nuôi gái thì sao bằng được”.
Tiếng cười của lão vang trên bãi biển như tiếng trống rền áp đảo tinh thần
mọi người, tuy nhiên xen trong tiếng cười đó dường như cũng có một giọng
cười khác nữa.
Tất cả mọi người vùng im bặt.
Trên bãi biển xuất hiện thêm một người, người đó tỏa ra một ánh tím rực
rỡ.
Một nữ hiệp danh trấn giang hồ.
Hải Vực Vô Ngân.
Từ khi giết Mã Hoành ngay giữa sa trường, danh tiếng Hải Vực Vô Ngân
đã trở nên lừng lẫy. Nàng đã trở về kinh thành Baghdad, sao còn xuất hiện
ở chốn thị phi này ?
Hải Vực Vô Ngân căm giận nhìn Trúc Mẫu “Ta không ngờ bà cũng tham
gia vào cái trò bẩn thỉu này”.
Trúc Mẫu ngượng ngùng nói “Ta chỉ đi theo Sài Đảo thôi, nghe nói cô đã
trở về Baghdad rồi mà, sao còn ở đây ?”.
Hải Vực Vô Ngân nói “Quốc vương chỉ tha thứ cho ta tội đã theo Bích
Ngọc Thành chống lại Thành Đỏ khi nào ta từ bỏ Tử kim đao và chịu lấy
chồng. Ta đã lựa chọn tự do, từ bây giờ ta đã không còn là người của kinh
thành Baghdad nữa”.
Sài Đảo cười ha hả “Vậy tốt nhất cô hãy về với ta, ta sẽ xếp cô ngang hàng
với Tân Hồng Điệp”.
Tân Hồng Điệp cũng cất lời dâm đãng “Em hãy về với chị… em sẽ sung
sướng còn hơn nhiều lần ở cái kinh thành Baghdad hữu danh vô thực… chị
sẽ dạy em đủ mọi ngón nghề…” nói đến đó ả cười lên the thé.
Giang hồ vốn kiêng nể Hải Vực Vô Ngân vì nàng là quận chúa của thành
Baghdad, bây giờ nàng bị thất sủng thì họ xem thường và trêu chọc ngay.
Hải Vực Vô Ngân nổi giận, nàng vung Tử kim đao xông đến Tân Hồng
Điệp, ả này cũng không vừa, múa đôi găng tay bọc thép màu đen tuyền lên
ứng chiến.
Đại Hùng Tinh quát lên như sấm “Trước mặt ta mà có kẻ dám hý lộng hay
sao”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.