ĐẤU CHIẾN THẮNG PHẬT - Trang 47

Trong tửu điếm lại có thêm một cái bóng trắng nữa, Nhất Bạch Cuồng
Phong đã đứng đó từ hồi nào.
Y đúng là đến nhanh như gió.

Hải Vực Vô Ngân cũng vụt nói “Có ta đây, ta chúa ghét bọn bắt nạt phụ nữ
yếu đuối, có ta ở đây thì đố bọn nào dám ngăn cản nàng”.
Cô ta ngếch mặt lên nhìn thẳng vào Lục Vĩ Thiên Hồ, tay thì đã sờ đến cán
của Tử kim đao.
Tử kim đao ra khỏi vỏ thì rít lên kinh hồn, nghe còn kinh khủng hơn là
tiếng của Quỷ đầu đao nữa. Trong cái ánh tím sáng ngời lấp lánh phủ ra
tràn ngập, thoáng chốc Hải Vực Vô Ngân đã tung ra hơn hai mươi chiêu.
Khi cô ta ngừng lại thì Lục Vĩ Thiên Hồ và đám đệ tử đã bị đẩy tuốt ra phía
xa tận vách tường. Riêng Lục Vĩ Thiên Hồ thần sắc xám xịt, trên tay bà ta
cầm một thanh kiếm mỏng như lá lúa, thanh kiếm dường như đang rung
rung trước gió.
Thanh kiếm này có tên “Liễu kiếm”, một loại kiếm có thể quấn quanh thắt
lưng.
Liễu kiếm cực mềm nên rất khó sử dụng, lúc này dùng nó để đối đầu với
Tử kim đao thì quả là bất lợi.
Trong lúc đó thì Bạch Cốt Tinh ùa chạy đến bên Nhất Bạch Cuồng Phong,
nàng nghẹn ngào nói “ngài cứ bỏ ta mà đi, để ta phải bơ vơ không nơi
nương tựa…”
Nàng ngả vào lòng Nhất Bạch Cuồng Phong, áp cái thân thể mỹ miều cháy
bỏng thơm mùi xạ hương vào người chàng.
Nhất Bạch Cuồng Phong có thể nói gì ?
Một tay y ôm lấy mỹ nhân, một tay y rút ra một thanh đao sáng ngời ngời.
Cuồng phong đao.
Cửu Tử Hoàng Châu không thích đao nên nàng không viết riêng một quyển
sách nào về đao, chứ nếu nàng viết thì Cuồng phong đao phải có tên trong
đó.
Nàng cũng từng nói “Cuồng phong đao nhanh như gió thổi và mạnh như
bão táp, còn hiểm độc thì như lốc xoáy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.