ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 123

lớn, xuân thủy ẩm ướt không ngừng chảy ra.

Đũng đạo đã đủ ướt, hắn từ từ đưa ngón trỏ vào hoa huyệt, xúc cảm khít

khao cùng mềm mại ôm trọn ngón tay hắn. Căng cứng khiến Lục Khê
không nhịn được níu lấy chăn dưới thân, vô lực lại kiều mị phát ra một
tiếng "A" .

Hắn bắt đầu dùng ngón tay nhẹ nhàng rút ra chen vào, một tay khác vặn

chân nàng ra, khiến đôi chân nàng triển khai thành một tư thái hào phóng
khác với vẻ e lệ thường ngày.

Nhìn thấy Lục Khê xấu hổ cố nén tiếng kêu, hắn ra lệnh: "Kêu đi, ta

muốn nghe giọng ngươi."

Ngay cả lúc hoan ái, cũng không thể cãi lệnh vua.

Lục Khê chỉ đành phải mở hàm răng đang cắn chặt, mặc cho tiếng kêu

nhỏ bé lấy lòng người đang đùa bỡn trên thân thể mình.

Chất mật dính đầy ngón tay khiến hành động của hắn càng thêm thông

thuận, thậm chí còn vang lên những âm thanh xấu hổ. Càng lúc hoa huyệt
càng ướt át, theo ngón tay hắn nhiễm ướt ga giường, tiếng thân ngâm của
Lục Khê cũng ngày càng dồn dập, cuối cùng kèm với tiếng thở dốc, nàng
leo lên thiên đường, mật lộ trong hoa huyệt cũng tràn ra như thủy triều.

Ngón tay Minh Uyên vẫn còn ở trong cơ thể nàng, cảm thấy nơi vừa bị

hắn trêu đùa còn đang run rẩy khiến hắn chẳng thể khống chế nổi bụng dưới
trướng đau, cởi lớp vải cuối cùng ra, đỡ hông của nàng, tiến vào.

Lúc xuyên phá tấm lưới tượng trưng cho xử nữ thì chân mày Lục Khê

nhíu chặt, đôi mắt đang nhắm cũng ướt nhòa.

Cúi đầu, hắn thấy giữa xuân thủy kèm theo tia máu đỏ tươi, theo động

tác phập phồng mà không ngừng trào ra giữa hai chân nàng. Da thịt trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.