ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 124

muốt nhẵn nhụi, đối lập với màu đỏ kia tạo thành một loại sắc thái dâm mị
khó tả. Tình dục bị khơi mào, chỉ có càng kịch liệt tiến lên mới có thể tiêu
trừ xao động trong lòng hắn lúc này.

Hắn từng phát từng phát va chạm nàng, chẳng thèm để ý nữ nhân mới

nếm trái cấm dưới thân có chịu đựng nổi kịch liệt như vậy không, chỉ cảm
thấy sự khít khao này quả thật khiến cho người ta không cách nào nhẫn nại,
gần như mất khống chế.

Lục Khê đã sớm có chuẩn bị, cũng biết lần đầu tiên thừa hoan khó tránh

khỏi đau đớn, nhưng nước mắt cũng rất cần thiết, mặc dù vẻ đáng yêu này
khó khiến đế vương rủ lòng thương xót nhưng một chút ý thương tiếc chắc
hẳn phải có chứ?

Đầu nàng bị lý trí cùng giác quan chiếm cứ lấy, lý trí đang cố phân tích

nàng nên lộ ra những phản ứng như thế nào, nhưng giác quan xung đột quá
rõ nét, quá kịch liệt, khiến nàng khó lòng suy tính như bình thường.

Thôi, Hoàng đế cần chính là một nữ nhân tận tình ở trên giường với hắn,

chứ không phải một trinh tiết liệt nữ vừa ngượng ngùng lại vừa căng thẳng.
Nếu đã lựa chọn con đường này, cần chi phải rối rắm nhiều như vậy chứ?

Dù sao nàng cũng có thể hưởng thụ, không phải ư.

Đau đớn lúc đầu rất nhanh bị một loại cảm giác sảng khoái không thể

giải thích thay thế, hai chân nàng mở rộng, mặc cho hắn xâm lược, tiếng
thân ngâm dịu dàng xen lẫn tiếng thở dốc trầm thấp. Bóng đêm lả lướt,
xuân ý vô biên.

Hắn giống như muốn nuốt luôn nàng vào bụng, giống như muốn hòa tan

nàng ra khảm vào trong máu thịt, không chút thương tiếc đoạt lấy nàng.
Mặc dù lúc chứng kiến những giọt nước mắt trong suốt tâm hắn mềm đi
chốc lát, mặc dù người trong ngực mềm mại như không xương, khiến ta yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.