ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 125

mên, thế nhưng hắn lại giống như một con mãnh thú đã mất đi lý trí, hung
hăng hành hạ nàng.

Có lẽ, không thể nói là hành hạ, dù sao hai người đều đang diễn kịch,

mặc dù lúc này đang diễn trên giường, chứ không phải chỉ trên cảm tình
thuần túy.

"A ——" kích thích tột cùng tới quá nhanh, Lục Khê không nhịn được

thét ra tiếng, cảm thấy trước mắt hóa thành ngàn vạn vì sao, ý thức không
rõ. Toàn thân bị một cảm giác vui sướng khó diễn tả chiếm cứ, khiến nàng
gần như phát điên.

Hắn còn ở trong cơ thể nàng, bị hoa đạo nhào nặn, xuân thủy mãnh liệt

không ngừng xối lên phần cứng rắn, hắn cắn răng va chạm vài cái, mới
phóng thích ra.

Lúc hắn rút người thì chất lỏng trắng đục hòa lẫn xuân thủy trong suốt

đồng loạt xông ra, dính ướt bắp đùi, cũng thấm ướt ga giường phía dưới.

Rốt cuộc Lục Khê cũng run rẩy mở mắt, vẻ mờ mịt cùng với lệ quang

nơi khóe mi hòa lẫn giữa hai cảm xúc đau thương và si mê nhìn hắn, trong
vẻ điềm đạm đáng yêu là sự quyến luyến cùng ôn nhu.

Dưới ánh mắt như thế, Minh Uyên hơi chần chờ, cũng không biết nên

phản ứng thế nào. Hắn bèn nằm xuống bên người nàng, ôm nàng vào trong
ngực, thấp giọng nói một câu: "Ngủ đi."

Nàng nhu thuận nhắm mắt lại, mặc dù lông mi run rẩy cho thấy nàng

không hề buồn ngủ, nhưng nói chung, sự dịu dàng cùng nghe lời của nàng
làm hắn hài lòng.

Chỉ cần là nữ nhân làm hắn thoải mái, từ trước đến giờ hắn đều không

keo kiệt phong thưởng . . . . . Không đúng, không chỉ là tâm thần thoải mái,
mà còn phải khiến thân thể hắn thỏa mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.