ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 342

Sắc mặt Lục Khê lập tức thay đổi, cúi đầu nhẹ giọng nói: "Nương nương

bớt giận, dù tần thiếp có mười lá gan cũng không dám mưu hại Đại hoàng
tử, huống chi dù tần thiếp có lòng muốn hại, cũng sẽ không ngu đến mức để
cho Phúc Thọ đi làm, đây rõ ràng là vu khống hãm hại mà? Cầu xin nương
nương minh xét."

Sắc mặt hoàng hậu hơi dịu đi, cũng biết sẽ chẳng ai ngu xuẩn như vậy,

bảo người trong cung mình đi làm chuyện hạ độc quang minh chính đại thế.
Nhưng hôm nay tình trạng của Đại hoàng tử như ngàn cân treo sợi tóc, cả
Viện phán có kinh nghiệm nhất trong đám thái y cũng đang chẩn bệnh cho
hắn khiến nàng ta vô cùng sốt ruột.

"Ngươi có làm hay không, Bổn cung sẽ điều tra rõ ràng. Nhưng trước

khi chuyện này được tra xét rõ, mời Lục tần ngươi ở hẳn trong Nhạc Thanh
điện không được đi lung tung, bổn cung đã phái người thông báo cho hoàng
thượng, sau khi đến người sẽ đích thân tra hỏi chuyện này."

Hoàng hậu phất tay áo bước vào điện, Lục Khê cũng đi theo sau nàng ta.

Các thái y đứng thành một vòng trong tẩm điện, Viện phán đích thân

xuống châm, vô cùng cẩn thận. Đại hoàng tử Hạo Trinh đang nằm trên
giường, mặt mũi tái nhợt, chẳng có chút huyết sắc, giống như tùy thời đều
có thể mất mạng.

Lục Khê không nghĩ tới chuyện lại nghiêm trọng như vậy, chỉ có thể siết

chặt tay đứng ở đó, trong lòng lạnh lẽo, không nghĩ ra được chút đầu mối
nào.

Là ai muốn hại Đại hoàng tử? Là ai muốn hại nàng? Tại sao lại là Phúc

Thọ mang chén canh có độc kia tới? Chẳng lẽ là Thái hậu?

Nhưng vì sao thái hậu phải hãm hại nàng? Huống chi người Thái hậu

vẫn muốn hại là nhị hoàng tử, sao hôm nay người trúng độc lại thành Đại
hoàng tử. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.