ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 413

giống như một đóa Ngọc Lan đầu cành.

Gió đêm hất tung mái tóc nàng, khiến cho người ta có cảm giác thân thể

nhỏ bé ấy đang phiêu lãng trong không khí.

Hắn bị cảnh tượng như vậy làm chấn động, mỉm cười đi về phía nàng,

nhận lấy đèn lồng trong tay nữ tữ, nắm chặt bàn tay nhỏ, cảm nhận được có
chút lạnh: "Đã là mùa hè rồi, sao thân thể còn lạnh như vậy."

Lục Khê lẳng lặng nhìn hắn, đôi con ngươi sáng trong ánh lên giữa màn

đêm: "Hoàng thượng không tới, không ai nắm tay tần thiếp, tất nhiên là có
chút lạnh rồi."

Giọng điệu như vậy lập tức khiến hắn hồi tưởng lại lúc ân ái, nàng cũng

mỉm cười nhìn hắn như vậy, nói có hắn ở đây, nàng sẽ không cảm thấy lạnh.

"Vậy là do trẫm không đúng rồi, không thể đến gặp ái phi mỗi ngày."

Minh Uyên đưa tay nàng đến gần khóe miệng: "Mấy ngày nay trong cung
xảy ra nhiều chuyện, Hạo Trinh trúng độc, Đức Phi tội ác tày trời, Nguyệt
Dương phu nhân lại bị bệnh, cộng thêm chuyện tế tự bận rỗn, ái phi ——"

Còn chưa nói xong, liền bị Lục Khê lấy ngón trỏ ngăn lại, hành động

này quả thực có chút lớn mật, nhưng nàng lại cười tủm tỉm nói: "Hoàng
thượng không cần giải thích, tần thiếp biết hoàng thượng là người bận rộn,
tất nhiên không dám yêu cầu hoàng thượng phải thường xuyên tới làm bạn
với tần thiếp. Nhưng trước mặt tần thiếp hoàng thượng lại nhắc tới người
khác, không sợ thiếp sẽ ghen tỵ sao!."

Minh Uyên cười ha ha: "Trẫm không biết ái phi có lòng dạ hẹp hòi như

vậy, là do trẫm suy tính không chu toàn."

Hắn đứng ở bên người nàng, ngửi mùi thơm dịu nhẹ trong gió, không

còn là mùi Ngọc Lan nữa, mà có vẻ lạ hơn, vẫn mang thần thái thanh lịch,
nhưng lại dễ ngửi hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.