ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 417

lan can, hai chân không chạm đất, chỉ có thể bám vào vai hắn, không tự chủ
được ưỡn ngực gần sát hắn.

Nàng nhìn thấy hắn đang chôn đầu trước ngực nàng, cũng thấy nơi mềm

mại của mình bị bàn tay hắn nhào nặn thành đủ hình thái, nhưng vẫn ngạo
nghễ đứng thẳng như đang mời hắn thưởng thức.

Dưới ánh trăng, quần áo của nàng bị cỡi ra buông thõng bên hông, ánh

mắt sương mù, môi hồng khẽ mở, phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ, quả thực là
hấp dẫn trí mạng. Minh Uyên nhìn thân thể tuyết trắng mĩ lệ của nàng, con
ngươi dần dần tối lại.

Vùng ngực trắng tuyết chậm rãi cứng lên dưới ngón tay hắn, làn da dần

chuyển sang màu phấn hồng.

Động tác của hắn ngày càng cuồng dã, nụ hôn theo đường thẳng đi

xuống kèm theo là tiếng thở dốc cùng hơi thở ấm nóng, nàng cúi đầu nhìn,
liền phát hiện cơ thể của mình đã hoàn toàn bại lộ trong không khí để mặc
hắn cợt nhã.

"Đừng như vậy. . . . . . Hoàng thượng. . . . . . Đi vào. . . . . ." Nàng thở

khẽ, cự tuyệt lại như đang mời chào muốn đẩy tay hắn ra, sức lực nhẹ yếu
như đang ôm lấy mặt hắn cỗ vũ hắn tiếp tục.

Minh Uyên dễ dàng khóa tay nàng ra sau lưng, đầu vẫn tiếp tục chôn

trước ngực nàng, môi lưỡi cùng hoạt động phát ra những tiếng vang xấu hổ,
một bàn tay khác lớn mật di chuyển xuống phía dưới.

Thân thể hai người kề sát, nàng chẳng thể làm gì khác hơn là đưa chân

vòng qua hông hắn. Mặc dù đại não đã trở nên mơ hồ, nhưng vẫn có thể
cảm nhận được vật to lớn cứng rắn dưới thân.

Nàng khó chịu ưỡn ngực, khép hai chân lại, lại càng làm hắn dễ dàng

xâm phạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.