ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 432

có hai đứa con cũng không nhất định sẽ được sủng ái vĩnh viễn, ngược lại
chỉ có thể chiếm được chỗ ngồi an toàn ở hậu cung mà thôi.

Đi ra khỏi cửa Đức Dương điện, Lục Khê còn chưa bước lên liễn xa,

liền nghe Nguyệt Dương phu nhân gọi lại: "Lục Phương nghi xin dừng
bước."

Nàng quay đầu lại dịu ngoan hành lễ: "Phu nhân."

Nguyệt Dương phu nhân mỉm cười kéo tay nàng: "Ta biết là do ngươi

nói ra chân tướng trước mặt hoàng thượng, nếu không ta cũng chẳng thể có
ngày hôm nay. . . . . quả thật là không biết nên cảm ơn ngươi thế nào cho
đúng."

Lục Khê nói: " Phu nhân không cần phải nặng lòng như thế, tần thiếp

cũng chỉ tình cờ biết được chân tướng, nên có nghĩa vụ nói ra sự thật mà
thôi. Về phần phu nhân có thể có tin vui lần nữa, đây là ân sủng của hoàng
thượng, cũng là phúc khí của phu nhân, không phải là công lao của tần
thiếp."

Nguyệt Dương phu nhân lại nói thêm vài lời, câu nào cũng thể hiện rõ

thành ý cảm tạ nàng.

Sau khi bước lên liễn xa, dù đã đi rất xa nhưng Lục Khê vẫn có thể cảm

nhận được ánh mắt đang nhìn mình chăm chú ở phía sau.

Rõ ràng hoàng thượng đã đồng ý cho nàng một đứa con, nhưng hôm nay

nàng còn chưa mang thai, Nguyệt Dương phu nhân đã có hỉ. Nếu như
Nguyệt Dương phu nhân thật tâm thật ý cảm tạ nàng, vậy thì nàng còn có
thể sống tiếp yên ổn; còn nếu như Nguyệt Dương phu nhân chỉ “hư tình giả
ý”, như vậy nếu thật sự muốn nhắm vào nàng, sợ rằng những ngày tháng
sau này chẳng thể yên lành được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.