ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 472

Ánh mắt hai người chạm nhau, nhưng chẳng ai có dự định tránh né.

Minh Uyên lại đột nhiên nói: "Lúc tới đây trẫm nghĩ, nàng đã sống trong

cung này 6, 7 năm rồi, không biết trẫm có nhớ sai không?"

Nguyệt Dương phu nhân cười khẽ: "Hoàng thượng nhớ không lầm, 16

tuổi nô tì tiến cung, hôm nay đã 23 rồi."

Minh Uyên lại nói: " Từ khi nàng vào cung tới nay, luôn tuân thủ lễ

nghĩa, không tranh đấu với người, trẫm cảm thấy nàng là nữ tử không tranh
quyền thế, mới ban tặng Trường Nhạc cung này, ngụ ý sống những ngày dài
vui vẻ, không bị phàm tục quấy nhiễu."

Nguyệt Dương phu nhân gật đầu: "Nô tì nhớ."

Âm thanh Minh Uyên vẫn vững vàng, vẻ mặt cũng rất bình tĩnh, cho đến

khi trầm mặc một hồi lâu, mới rốt cuộc nói một câu không nhìn ra cảm xúc:
"Nhưng trẫm thật không ngờ, thời gian bảy năm vẫn không đủ để nhìn thấu
một người, những thứ mà trẫm tưởng mình thấy rõ, hóa ra chẳng phải là
thật. Buồn cười thay trẫm lại tin tưởng vào phán đoán của mình, chẳng ngờ
lại có một ngày phải nếm chịu nổi thất vọng lớn đến thế."

Trong lòng Nguyệt Dương phu nhân đã đoán được bảy, tám phần, ôn

nhu ngước mắt nhìn hắn cười: "Hoàng thượng có lời gì thì cứ nói thẳng,
không có gì nô tì không tiếp thu được."

Nụ cười của nàng ta hiển lộ rõ vẻ thông minh, như có thể nhìn thấu tất

cả mọi việc.

Minh Uyên nhìn nàng ta thật lâu, mới hỏi một câu: "Vì sao phải hại Lục

Phương nghi?"

Giả mang thai, thuốc phá thai, tất cả đều để đối phó Lục Khê. Hành

động trước là vu khống hãm hại, hành động sau là trực tiếp đả kích, hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.