ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 477

những giữ vũng sủng ái suốt bảy năm, đến cả con trai thân sinh cũng có
may mắn kế thừa ngũ quan của hoàng thượng.

Nếu như hôm nay Nguyệt Dương phu nhân không ngã đài, sợ rằng Tiêu

Chiêu viện nàng đây cũng phải toát mồ hôi thay cho hoàng hậu.

Một hoàng hậu đã thất thế, so với một cung phi đang thịnh sủng; một

người không có con, một người lại hạ sinh hoàng tử vừa ưu tú vừa giống
hoàng thượng. . . . . . Nhưng đáng tiếc, bây giờ nàng ta đã ngã đài, hoàng tử
này sẽ thành con trai của mình.

Không cần ma ma dạy, Hạo Diệc cung kính cúi người hành lễ: "Nhi thần

tham kiến mẫu phi."

Tiêu chiêu viện cười hết sức hiền hòa, ưu nhã đi tới trước mặt hắn, đỡ

hắn dậy: "Nhị hoàng tử không cần đa lễ, thời tiết nóng như vậy, sao không
ngồi xe tới?"

Đứa bé chỉ mới tám tuổi nhưng đã có dáng vẻ thong dong trấn định hiếm

có: "Nhi thần cảm tạ mẫu phi đã lo lắng, nhưng do Trường Nhạc cung cách
Hòa Hoan điện không xa, nên đi bộ một chút cũng không sao. Huống chi
nhi thần tới để gặp mẫu phi, tất nhiên phải làm trọn lễ nghĩa, sao có thể vì
thoải mái nhất thời mà ngồi xe đến."

Tiêu chiêu viện cười càng thêm vui vẻ, cầm tay hắn, sờ sờ đầu hắn:

"Nguyệt Dương phu nhân dạy dỗ con tốt như vậy, hôm nay con đến Hòa
Hoan điện, mẫu phi sợ mình không có năng lực, không thể chỉ bảo thêm gì
cho con."

Rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ, dù tư thái ung dung, nhưng vừa nghe nhắc

đến chuyện phải rời khỏi mẫu phi thân sinh, vẫn không nhịn được cúi đầu
xuống, mắt cũng đỏ lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.