ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 491

vô vọng; Lục Khê bị hãm hại, trong thời điểm này cứu nàng, không những
Lục gia phải cảm tạ bà ta, mà con cờ này cũng sẽ càng thêm trung thành với
bà ta.

Thử nghĩ mà xem, địa vị của Nguyệt Dương phu nhân không còn, Lục

Khê lấy được thánh sủng của hoàng thượng, Lục Khê lại là con cờ tôt nhất
của bà ta. . . . . Người này là ai, đáp án không cần nói cũng biết.

Lục Khê hồi tưởng lại, bên môi dâng lên một nụ cười kỳ dị: "Phu nhân

quả thật là khí định thần nhàn, nhưng không biết bị giam lỏng ở trong
Trường Nhạc cung, không thấy được nhị hoàng tử mà ngài yêu mến, trong
lòng có cảm thấy khổ hay không?"

Nguyệt Dương phu nhân nói: "Nhị hoàng tử có Tiêu chiêu viện chăm

sóc, Bổn cung cực kì yên tâm."

"Hả? Nhưng mà, tần thiếp nghĩ phu nhân phải ở sâu trong cung cấm,

không chăm sóc được cho hài nhi của mình, trong lòng chắc hẳn rất khổ sở
nhỉ. Dù sao tần thiếp cũng là người sắp làm mẫu thân, đối với việc này tần
thiếp rất đồng cảm. . . . . ." Lục Khê cực kỳ dịu dàng, học điệu cười vô tội
của Nguyệt Dương phu nhân: "Cho nên nếu tần thiếp có thời gian rảnh, nhất
định sẽ thay phu nhân làm tròn chức trách của mẫu thân, đến thăm nhị
hoàng tử, bồi dưỡng cảm tình với hắn."

Nguyệt Dương phu nhân híp mắt lại, lẳng lặng nói, "Ngươi cho rằng

ngươi có thể làm gì được Hạo Diệc? Tuy ta thất sủng, nhưng hắn vẫn là
máu mủ của hoàng thượng, ngươi dám hại hắn sao?"

Lục Khê lắc đầu một cái, khẽ cười nói: "Phu nhân nói đùa rồi, làm sao

tần thiếp dám đi hại nhị hoàng tử chứ? Tần thiếp cũng chỉ thỉnh thoảng qua
thăm hắn, nhưng mà mấy đứa bé tuổi này thường rất bướng bỉnh, nếu mà sơ
ý đụng phải tần thiếp, nha. . . . . . vậy thì thật không hay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.