ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 89

Tôn thường tại sửng sốt, nhưng vẫn như không nghe thấy giọng điệu bất

mãn của nàng ta, đảo mắt cười cười, dịu dàng nói: "Tỷ tỷ nói đùa rồi, ngươi
lớn tuổi hơn ta, vốn nên tôn xưng một tiếng tỷ tỷ mới phải."

Đây là đang châm chọc nàng già à?

Thẩm Kha cười lạnh, nhìn gương mặt không được tính là xinh đẹp trước

mắt, nhưng không hiểu vì sao hoàng thượng lại chọn trúng nàng ta.

Tỳ nữ sau lưng nhắc nhở: "Chủ tử, nên đi tạ ơn hoàng hậu nương nương

ban thưởng."

Vì vậy Tôn thường tại lễ phép gật đầu với Thẩm Kha rồi rời đi.

Một bụng oán khí không có nơi phát, Thẩm Kha dẫn theo tỳ nữ đi dọc

theo hoa viên ở Vi an uyển. Ở khúc quanh, Ảnh Nguyệt đang vội vội vàng
vàng bưng chén canh sen đi về Lan viện, nhất thời sơ ý, đụng trúng Thẩm
Kha, chén canh đổ hết lên giày nàng ta.

"Đồ tiện tỳ kia, đi bộ không nhìn đường à?" Tỳ nữ bên cạnh Thẩm Kha

nhảy ra giận dữ mắng Ảnh Nguyệt: "Bây giờ làm ướt giày của tiểu chủ,
ngươi phải chịu tội gì?"

Ảnh Nguyệt sợ hãi lập tức quỳ xuống đất, run rẩy nói: "Tiểu chủ tha tội,

tiểu chủ ta tội, nô tỳ nhất thời vội vàng, không nhìn thấy tiểu chủ, kính xin
tiểu chủ tha thứ."

Thẩm Kha đang tức cành hông không tìm được chỗ phát tác, thấy vây

liền cười lạnh: "Không nhìn thấy? Nếu đã không nhìn thấy đường, vậy mắt
của ngươi giữ lại làm gì? Có cần ta sai người bỏ đi giúp ngươi không?"

"Tiểu chủ tha mạng! Tiểu chủ tha mạng! Nô tỳ thật sự là nhất thời không

cẩn thận, cầu xin tiểu chủ nể tình chủ tử nhà ta đừng chấp nhất nô tỳ, lần
sau nô tỳ cũng không dám nữa. . . . . ." Ảnh Nguyệt cuống quít dập đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.