ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 171

Ông bố vợ y kêu lên:
— A! Wolfgang, con đã về. Có người gọi điện. Con nên liên lạc ngay với

một người tên Honny.

Ông cụ từ kho lương thực ra, cầm một khúc thịt nguội to, đặt lên bàn ăn,

ông dùng dao to cắt một miếng lớn để chiên với khoai.

Wolf nghĩ: “Lão già này cũng được việc trong nhà,” rồi hỏi:
— Honny có nói gì thêm không ạ?
Ông cụ đáp:
— Không. Nhưng hắn cứ bảo là vấn đề thật quan trọng.
Wolf vào phòng ngủ, gọi điện thoại. Nghe tiếng ở đầu dây, y biết ngay là

Honny.

— Hello, Wolfgang đây.
Giọng Honny sôi nổi và eo éo như đàn bà:
— Rất may là ông gọi đến ngay. Mối liên lạc mà ông tìm, tôi đã có rồi.
Wolf hỏi:
— Ông có chắc không?
Giọng Honny nhỏ lại, có vẻ dè dặt:
— Có bằng chứng để nghĩ như vậy. - Hắn nhấn mạnh chữ bằng chứng.
Wolf nói:
— Hay lắm. Độ một giờ nữa tôi sẽ đến. Ông có thể đưa hắn tới.
— Trong hai tiếng đồng hồ.
— Được.
Wolf cắt. Cho Ursula biết y không ăn tối rồi đi ra ngoài. Lúc khép cửa, y

nghe tiếng nàng kêu lên, vừa ngạc nhiên vừa thất vọng. Wolf đi thật nhanh
và đến vừa kịp để lên xe buýt.

Wolf rất sôi nổi. Từ lâu y đã hết hy vọng. Nhưng bây giờ tình hình vụt

sáng sủa. Giấy tờ hôn nhân đã lo xong. Y có thể mua vé máy bay, không
cần chờ máy bay miễn phí của chính phủ, Ursula và ông cụ già nài nỉ y đưa
ông qua Mỹ. Y muốn cười vào mặt hai người và nói dối với Ursula là
chàng sẽ cố gắng… Ông nhạc nằm nhà thương một tuần lễ, về nhà ông ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.