5. Bên cho vay và bên vay vàng
AI CHO VAY VÀ AI ĐI VAY VÀNG?
Chương trước đề cập đến việc các ngân hàng trung ương bổ sung
và/hoặc cắt giảm lượng vàng mà họ nắm giữ. Tuy nhiên, những hoạt động
bình thường của các nước còn khá xa rời thực tế và ít đáng chú ý.
Nhìn chung, những người quản lý tài sản của đất nước tìm cách tối đa
hóa lợi nhuận từ các quỹ dự trữ của mình. Trong nhiều trường hợp, vai trò
của họ là xử lý các quỹ dự trữ này một cách hiệu quả với lợi nhuận thu
được để duy trì hoạt động của ngân hàng trung ương và tất cả phần còn dư
sẽ được chuyển cho bộ tài chính. Tôi phải nhấn mạnh rằng việc này không
đúng tí nào ở tất cả các nước song nó mang tính khái quát hợp lý.
Mặc dù điệp khúc thường được nhắc lại là “vàng không mang lại lợi
nhuận”, song điều này không đúng, hoặc có thể đúng nhưng là đối với
những lượng dự trữ nhỏ. Trên thực tế, vàng có thị trường lợi tức giống như
các công cụ tài chính khác, tuy nhỏ song nó vẫn tồn tại. Đặc điểm làm nó
khác biệt là sự thiếu vắng một chính sách chỉ đạo từ chính quyền trung
ương và nỗ lực ấn định các mức lãi suất. Thị trường này thuần túy được xác
định bởi cung và cầu: nguồn cung áp đảo từ các ngân hàng trung ương (hơn
90%) trong khi cầu về truyền thống được xem là những công ty sản xuất
vàng (khoảng 70%), hàng hóa gửi bán (khoảng 15%), và những người đầu
cơ giá xuống tạo cân bằng.