được có thể chậm, song khi Rothschild rút khỏi thị trường vàng năm 2004 -
viện dẫn tỷ lệ tổng thu nhập mà giao dịch hàng hóa đóng góp cho tổng lợi
nhuận của họ giảm – đã có quyết định chấm dứt truyền thống tổ chức định
giá tại một địa điểm cụ thể. Thay vào đó, nó được tiến hành qua điện thoại.
Barclays Bank là bên mới tham gia vào việc định giá thời gian đó, đã
mua lại chiếc ghế trống của Rothschild. Thay đổi này cũng chứng kiến việc
chủ trì luân phiên định giá trên cơ sở hàng năm. Mặc dù cơ chế này có thể
được thay đổi chút ít song thuật ngữ và phương pháp luận vẫn không thay
đổi.
Việc định giá giờ đây được thực hiện thông qua đường dây trao đổi
chuyên dụng, với đại diện của mỗi thành viên trong số năm thành viên. Nó
bắt đầu bằng việc chủ tọa đề nghị một mức giá ban đầu. Giá này sau đó
được truyền đạt tới năm phòng giao dịch, và những phòng này thông báo
cho khách hàng thông qua điện thoại, nhà tự doanh Reuters, thông điệp
nhanh qua Bloomberg, Yahoo, và v.v…; trong nhiều trường hợp, những tổ
chức thứ cấp này sẽ thông báo cho khách hàng của mình. Tại mỗi mức giá,
khách hàng nào có thể mua, bán hoặc không làm gì. Tất cả thông tin này
sau đó được đối chiếu trong các phòng giao dịch của năm thành viên cho tới
khi nó trở thành một khối lượng đơn giản cần được mua, được bán hoặc thu
được về mức không.
Vì vậy, mỗi thành viên thông báo sự quan tâm của mình qua điện thoại
với tư cách là bên mua, bán hoặc “không quan tâm”. Nếu có bên mua và
bán, hoặc nếu chỉ hai thành viên trong số hoặc mua hoặc bán (cộng với ba
“không quan tâm”), chủ tọa sẽ “gọi các con số”, còn được gọi là “thử các
con số”. Mỗi thành viên trong số năm thành viên đưa ra số lượng yêu cầu
của mình nhân với năm thanh (ước tính 400 ounce mỗi thanh – vàng tại thời
điểm định giá không được chỉ định). Nếu có sự khác biệt 50 thanh hoặc ít