DẤU XƯA - TẢN MẠN LỊCH SỬ NHÀ NGUYỄN - Trang 302

300

D Ấ U X Ư A

nằm lòng. Giọng bác đọc kinh Phật vang rền, thảo nào có người
đặt cho bác cái tên gọi “Tino Rossi Việt Nam” (Tino Rossi là một
danh ca nước Ý).

Nhìn mấy tấm ảnh lớn treo trên tường, lộng trong khung kính

là một chàng trai trẻ, tóc hơi dợn quăn, chải bi dăng tin láng
bóng, đôi mắt sâu thẳm, nét mặt thanh tú, hiền lành, tôi hỏi:

- Ai vậy bác?
Bác Minh trả lời:
- Tôi chứ ai, khoảng 30, 35 tuổi.
Tôi rất ngạc nhiên:
- Bác đẹp trai quá, đẹp còn hơn tài tử ciné, vậy chắc bác được

các cô theo đuổi?

Bác Minh cười:
- Yêu đương là cơ hội, tình yêu là vô nghĩa, chỉ là vướng bận,

nhân quả. Muốn hiểu một người phải ăn chung với người ấy một
kí muối.

Khái niệm thời gian sống chung để ăn cùng với nhau một

kí muối tương tự như khái niệm đi chung với nhau một cuộc
hành trình. Mọi đam mê mù quáng tất sẽ biến mất khi dần dà
những nét “thật” của một người xuất hiện, xóa mờ bề mặt che
đậy, giả tạo, nhất là trong những cơn khó khăn, phải cùng nhau
“ăn muối”.

Bác Minh vui vẻ nói tiếp:
- Bây giờ tôi còn trẻ hơn chàng trai trong cái ảnh này.
Tôi không hiểu hỏi bác tại sao. Bác Minh chỉ tay vào tấm ảnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.