ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 201

“Được, em biết rồi!”

Tôi cúp điện thoại, suy nghĩ, liền nhận ra Ngô Cứ Lam từ lúc lưu lạc đến

đây, tôi luôn ép buộc hắn làm việc kiếm tiền, không cho hắn được nghỉ ngơi
ngày nào, cũng không dẫn hắn ra ngoài thư giãn. Tôi lập tức quyết định,
biết sai liền sửa, nhanh chóng cho mình và Ngô Cứ Lam một ngày nghỉ.

Tôi gọi điện thoại cho Giang Dịch Thịnh, nói hắn biết, lâu rồi không có

nghỉ ngơi, tôi muốn đưa Ngô Cứ Lam rời bến đi chơi, hỏi Giang Dịch
Thịnh có muốn đi cùng hay không. Giang Dịch Thịnh không chút do dự nói
sẽ đi cùng, hắn còn hứa hẹn sẽ lo liệu sắp xếp hết thảy, bảo tôi chuẩn bị đồ
ăn thật tốt là được.

Buổi chiều thứ bảy, bốn giờ rưỡi, mặt trời ngã về tây, không còn phải

chịu phơi nắng giữa trời nóng rực lửa, Giang Dịch Thịnh thuê một chiếc
thuyền nhỏ, đưa tôi và Ngô Cứ Lam rời bến đi ngắm mặt trời lặn, dùng bữa
tối.

Sau khi chạy hơn một giờ, đến được địa điểm theo kế hoạch. Giang Dịch

Thịnh cho thuyền dừng lại, hắn lấy ra bộ dụng cụ lặn (gồm kính, ống thở,
chân vịt), hỏi: “Anh biết dùng cái này không?”

“Không biết.” Ngô Cứ Lam cảm thấy hứng thú lật xem chân vịt, cùng

ống thở và kính bơi.

“Kỹ năng bơi của anh thế nào?” Giang Dịch Thịnh hỏi.

Ngô Cứ Lam sững sờ một chút, chậm chạp nói: “Rất tốt.”

“Bể bơi sâu hai thước anh có thể lặn tới đáy không?”

“Có thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.