ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 202

“Vậy không thành vấn đề.” Giang Dịch Thịnh ngồi phía đối diện Ngô Cứ

Lam, cầm lấy kính bơi, ống thở và chân vịt, làm qua một lần cách mang bộ
bơi lặn vào, “Bộ bơi lặn này dùng rất đơn giản, anh có kỹ năng bơi tốt, học
sẽ rất nhanh.”

Ngô Cứ Lam nhìn thấy tôi ngồi không nhúc nhích, “Em không xuống bơi

sao?”

Tôi lắc đầu, “Em không bơi.”

Giang Dịch Thịnh cười nhạo, “Em ấy trước đây có rơi xuống biển một

lần, thiếu chút nữa là chết đuối. Từ đó về sau, em ấy bị ám ảnh, học bơi như
thế nào cũng không thể học được. Tôi và Đầu To cố gắng hết sức, chỉ có thể
để em ấy mặc áo phao, ở trong nước bơi qua bơi lại một chút rồi thôi. Nếu
không có áo phao, muốn em ấy xuống nước, em ấy sẽ nghĩ anh muốn giết
em ấy, sẽ liều chết phản khán!”

Tôi có chút xấu hổ, giải thích nói: “Nhiều người cũng không biết bơi vậy,

đâu chỉ có mình em!”

“Nhiều người không biết bơi, nhưng bọn họ không phải là con cháu của

ngư dân, cũng không phải là người có ông cố là ‘tiểu ngư’ như em đâu.”
Giang Dịch Thịnh nói với Ngô Cứ Lam: “Cho đến bây giờ, hỏi mấy lão ngư
dân lớn tuổi, người nào có kỹ thuật bơi giỏi nhất, họ sẽ kể truyền thuyết về
ông cố của em ấy cho anh nghe. Nghe nói năm đó, không có dụng cụ bơi
lặn hiện đại như bây giờ, ông ấy đã có thể lặn xuống hơn hai mươi thước,
anh nhìn đứa cháu gái ‘đáng cười vào mặt’ này xem, ngay cả học bơi mà
cũng không học được!”

Tôi trừng mắt liếc nhìn Giang Dịch Thịnh một cái, dặn dò nói: “Đừng có

đi bắt tôm hùm, nhìn Ngô Cứ Lam đi, anh ấy lần đầu tiên dùng đến bộ bơi
lặn đấy.” Rồi hướng Ngô Cứ Lam nói: “Anh theo sát Giang Dịch Thịnh,
đừng bắt tôm hùm ở sâu quá, an toàn là trên hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.