ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 214

Giang Dịch Thịnh viết xong, tự giác phát huy lòng tốt, hứng trí bừng

bừng bảo tôi vào xem.

Tôi và Ngô Cứ Lam một trước một sau đi vào thư phòng, tôi nhìn nhìn,

không chút để ý khích lệ hắn: “Không tồi, so với lần trước đẹp hơn nhiều.”

Giang Dịch Thịnh sắc bén hỏi Ngô Cứ Lam, “Anh cảm thấy sao?”

Ngô Cứ Lam không nói tiếng nào, đi đến trước bàn học, nhấc bút lên,

thoăn thoắt, hàng chữ hiện ra lưu loát mạch lạc.

Trình độ của tôi có hạn, không biết thưởng thức. Giang Dịch Thịnh thì

nhìn đến mê mẩn thần sắc, thì thào nói nhỏ: “Thanh phong xuất tụ, minh
nguyệt nhập hoài.” (Dịch thơ: “Gió thoảng tay áo, trăng sáng hòa tâm.”)

Ngô Cứ Lam hạ bút, nói với tôi: “Dùng chữ của tôi, tốt hơn của Giang

Dịch Thịnh.”

Tôi nhìn đến người bạn thân Giang Dịch Thịnh, đương nhiên hắn…

không chút do dự mà đồng ý.

Ngô Cứ Lam cầm chữ của chính mình, đến khắc vào tấm bảng. Giang

Dịch Thịnh nhồi chữ viết của mình thành một cục, ném vào thùng rác.

Tôi vỗ vào lưng hắn, “Gì chứ? Giận à?”

Giang Dịch Thịnh thở dài, “Em đó! Đúng là không biết sợ! Em có biết

tám chữ “Thanh phong xuất tụ, minh nguyệt nhập hoài.” mà cổ nhân dùng
để đánh giá là nói đến chữ của ai không?”

“Không biết.”

“Vương Hi Chi.” (8.6)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.