ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 249

Đầu ngón tay của Ngô Cứ Lam từ trên túi nhẹ nhàng xẹt qua, cái túi nhựa

lập tức bị mở bung ra.

Tôi cầm lấy một viên, đưa đến bên miệng Ngô Cứ Lam. Hắn sửng sốt

một chút, hơi hơi mở miệng, dùng đầu lưỡi cuốn viên chocolate vào miệng.

Tim tôi giống như đang nổi trống, thình thịch đập loạn nhịp, nhưng lại

làm bộ như không có việc gì, tôi cầm lấy một viên chocolate, cũng nhét vào
miệng, cảm giác bị đầu ngón tay thấm ướt, một viên chocolate bình thường
mà ăn ra thành trăm ngàn vị.

Mặt trăng chìm dần ở đằng tây, Ngô Cứ Lam chỉ vào vách đá ở cách đó

không xa, ý bảo hắn phải rời khỏi trong chốc lát.

“Đúng rồi, phải… biến trở lại hai chân sao?” Tôi hỏi.

Ngô Cứ Lam gật đầu.

Tuy tôi rất muốn ở bên cạnh hắn, nhưng đây quả thật là chuyện riêng tư,

giống như thay quần áo vậy, khẳng định sẽ không thích có người nhìn ngó.

Tôi nhẹ giọng nói: “Em đợi anh, nếu anh có việc gì thì…phát ra chút âm

thanh, hoặc lấy viên đá ném về phía em cũng được.”

Tôi lưu luyến buông tay ra, Ngô Cứ Lam mỉm cười trấn an tôi, trong

chớp mắt liền im hơi lặng tiếng chìm vào đáy nước.

Tôi cố gắng nhìn xuống nước, nhưng không thấy gì cả. Ngô Cứ Lam ở

trước mặt tôi cử chỉ cực kỳ thong thả, nhưng tốc độ thật của hắn hiển nhiên
là nhanh như tia chớp.

Thủy triều vẫn chưa rút hết, phiến đá ngầm tôi đang đứng ở thật xa ngoài

biển rộng, bốn phía mực nước rất sâu. Tôi khắc chế nỗi sợ hãi, tay chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.