ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 254

chìm xuống đáy biển. May mắn sau khi tôi nhảy xuống, Ngô Cứ Lam đã lập
tức nhảy theo, động tác nhanh chóng bắt được tôi, kéo tôi trồi lên mặt nước,
nhảy lên phiến đá ngầm.

Tôi dựa vào cánh tay của hắn, vừa ho khan, vừa nói: “Trước kia, anh…

không chịu bị người khác uy hiếp, bởi vì anh không có để người đó ở trong
lòng. Đáng tiếc, hiện tại trong lòng anh đã có em, nên chỉ có thể chấp nhận
uy hiếp của em!”

Ngô Cứ Lam im lặng không nói gì, không phủ nhận, cũng không có ý

định buông tay.

Tôi thì thào nói: “Em biết con đường phía trước rất gian nan, có lẽ sẽ

vượt xa những gì em tưởng tượng, nhưng ít nhất vào giây phút này, xin hãy
cho em biết tâm ý của anh. Em chỉ muốn biết, em không có cảm giác sai,
anh cũng có thích em một chút, đúng không?”

Trong trời biển xanh thẳm, dưới ánh nắng buổi sớm mai, Ngô Cứ Lam

lần đầu tiên gắt gao ôm tôi vào lòng. Hai cánh tay của hắn ngày càng siết
chặt, siết chặt đến mức tôi không thở nổi, xương sườn đều cảm thấy đau,
nhưng cũng khiến cho tôi lần đầu tiên chân chính cảm nhận được tình cảm
của hắn đối với mình. Tôi cảm thấy mãn nguyện nhắm hai mắt lại.

Trong thoáng chốc, tôi hiểu ra, hắn không phải chỉ thích tôi một chút, mà

là rất rất nhiều, tựa như ngọn núi phủ đầy tuyết trắng, tuy rằng mặt ngoài
đều là băng cứng lạnh giá, nhưng ở sâu bên trong lòng đất, luôn có dòng
nhung nham cuồn cuộn nóng chảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.