ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 314

Sau khi đọc hai câu, tôi nhẹ nhàng thở ra, không phải là thứ tàn nhẫn gây

tổn thương, mà là bài thơ “On Love” ( Khi yêu) của Kahlil Gibran:

Khi tình yêu vẫy gọi hãy đi theo nó, cho dù con đường có gian nan hiểm

trở.

Khi tình yêu dang đôi cánh bảo vệ, hãy thuận theo nó, cho dù bên trong

đôi cánh có cất giấu lưỡi dao sắc bén gây tổn thương.

Khi tình yêu cất lời, hãy tin tưởng nó, cho dù lời nói ấy dập tắt mộng đẹp,

tựa như ngọn gió bấc thổi qua cánh đồng.

Khi yêu giống như đội vương niệm, cũng giống như đóng đinh trên thập

tự giá.

Yêu có thể khiến bạn lớn lên, cũng có thể làm bạn thay đổi.

Yêu có thể là cành lá được nâng đỡ giúp mọc lên cao, được vuốt ve lay

động dưới ánh mặt trời; nhưng cũng có thể là bộ rễ bị vùi dập cắm xuống
đất, chìm sâu trong bùn lạnh tanh hôi.

Tất cả những đều này là do bạn được rèn luyện cọ sát với tình yêu, nó

giúp bạn hiểu được những bí mật trong nội tâm sâu kín, hóa nhận thức của
bạn thành một phần sinh mạng, hay toàn bộ sinh mạng.

Nhưng, nếu bạn sợ hãi, thầm nghĩ sẽ tìm kiếm một tình yêu bình lặng và

sung sướng. Thì tốt nhất nên che dấu chính bản thân mình, tránh đi khổ
luyện với tình yêu. Hãy tiến thẳng vào một thế giới không thể phân biệt rõ
ràng, là nơi bạn có thể cười vui, nhưng không thể cười to thoải mái; là nơi
bạn có thể khóc, nhưng không thể được khóc thật lòng.

Đừng cho rằng bạn có thể dẫn dắt được hướng đi của tình yêu, bởi vì khi

nhận ra mình đủ tư cách để yêu, nó sẽ dẫn dắt bạn đi theo hướng đi của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.