ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 318

Suy nghĩ được một lúc, tôi tâm bình khí hòa, cần gì phải quan tâm Chu

Bất Ngôn nghĩ gì về Ngô Cứ Lam? Mặc kệ Ngô Cứ Lam có làm sao, không
cần thiết phải giải thích chứng minh với cô ta!

Tôi mỉm cười, nói với Chu Bất Văn và Chu Bất Ngôn: “Về sau còn khối

thời gian tán gẫu, mọi người trước hết đi lên lầu nhận phòng đã!”

Tôi dẫn Chu Bất Văn và Chu Bất Ngôn lên lầu, vốn tưởng Chu Bất Văn ở

lại căn phòng lớn trước kia, thì Chu Bất Ngôn sẽ ở căn phòng kế bên.
Không ngờ hai người giống như chưa thương lượng trước với nhau, Chu
Bất Ngôn chọn phòng nào, Chu Bất Văn liền chọn phòng bên cạnh. Hiển
nhiên, Chu Bất Văn chăm sóc cho Chu Bất Ngôn đã thành thói quen, Chu
Bất Ngôn cũng đã sớm quen với việc được chăm sóc, hai người trong lúc
đó, từng cử chỉ ánh mắt nhỏ cũng đều cực kỳ ăn ý, cực kỳ ấm áp.

Tôi đứng một bên im lặng nhìn. Đợi đến khi bọn họ ổn định phòng ở,

không còn cần thêm gì nữa, tôi liền bảo bọn họ nghỉ ngơi, tự mình đi xuống
lầu.

Tôi đi vào nhà bếp, Ngô Cứ Lam đang đứng trước bồn rửa bát rửa sạch

đồ ăn, tôi ôm hắn từ phía sau, mặt dán lên lưng của hắn, rầu rĩ không nói lời
nào.

Ngô Cứ Lam trêu ghẹo nói: “Nói chuyện trong điện thoại thì hoan

nghênh nhiệt tình, vậy mà khi người thật đến đây, lại tỏ ra mất hứng, chẳng
lẽ cảm thấy Chu Bất Ngôn chướng mắt?”

Tôi nói: “Còn lâu! Em chỉ cảm thấy…Có chút kỳ lạ.”

Ngô Cứ Lam an ủi: “Đại ca Đầu To vốn thuộc về mình bị người ta cướp

đi rồi, ghen tị bực bội là chuyện bình thường!”

Tôi nổi giận, há miệng cắn lên vai của Ngô Cứ Lam một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.