ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 328

bên cạnh Giang Dịch Thịnh, thật sự mê hoặc lòng người, đánh mạnh vào thị
giác.

Cô ấy mặc một bộ váy cổ chữ V màu đỏ thẫm của hoa hồng, phần eo ôm

sát uyển chuyển, bộ ngực đầy đặn lộ ra gợi cảm. Dáng người cao ráo so với
tôi không thua kém là mấy, 1m7 hơn một chút, nhưng cô ấy mang một đôi
giày cao gót 10 phân, khiến cho đôi chân cực kỳ thon thả. Mái tóc cắt ngắn
gọn gàng, hai bên tai và trên cổ đeo một bộ trang sức kim cương, ánh sáng
lấp lánh lóa mắt của trang sức cùng với ngũ quan cân đối xinh đẹp trên
gương mặt của cô ấy làm tăng thêm sức quyến rũ, cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ
cao quý.

Giang Dịch Thịnh giới thiệu người phụ nữ ở bên cạnh mình, “Bác sỹ giao

lưu từ nước ngoài đến bệnh viện của tôi, Vu Tịnh Tịnh.”

Vu Tịnh Tịnh cười nói: “Mọi người cứ gọi tôi là Tịnh Tịnh được rồi,

không cần khách sáo, tôi thích người ta vừa lên tiếng liền nói tôi xinh đẹp.”
(12.3)

(12.3) Tịnh (

靓) có nghĩa là xinh đẹp.

Sau khi Giang Dịch Thịnh giới thiệu xong, mọi người tán gẫn thêm vài

câu, rất nhanh liền đã quen biết với nhau.

Tôi tiếp đón mọi người ngồi vào vị trí, nữ ngồi một bên, nam ngồi một

bên. Ngô Cứ Lam và tôi ngồi đối diện ở đầu bàn, Chu Bất Văn và Chu Bất
Ngôn ngồi đối diện ở giữa; Giang Dịch Thịnh và Vu Tịnh Tịnh ngồi đối
diện ở cuối bàn. Bởi vì mỗi người có một cái lẩu, nên mỗi loại nguyên liệu
Ngô Cứ Lam đều chuẩn bị hai phần, cho dù có ngồi ở đâu, cũng rất tiện
dụng.

Đã gần 7 giờ tối, bầu trời đã tối hẳn, tôi cầm cái đánh lửa dài, trước hết

châm lửa vào hai cây nên lớn , sau đó mới lần lượt châm nến ở chỗ ngồi của
từng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.