ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 358

Tiếng còi hơi xuất phát vang lên, thúc giục những hành khách chưa lên

thuyền nhanh chóng xuất phát. Tôi lưu luyến không rời, chầm chậm bước
từng bước lên thuyền.

Sau khi thuyền rời bến, tôi vẫn đứng ở boong thuyền, cho đến khi không

còn nhìn thấy bóng dáng của Ngô Cứ Lam nữa, mới thu hồi ánh mắt. Tâm
trạng của tôi có chút buồn rầu, không chỉ là cảm xúc ly biệt, mà còn bởi vì
tôi không muốn rời xa Ngô Cứ Lam, nhưng hắn lại chẳng chút để ý đến tôi.

Vu Tịnh Tịnh đại khái hiểu được tâm trạng của tôi không vui, liền dùng

giọng nói hết sức cường điệu nói với Giang Dịch Thịnh: “Vừa rồi, em đã
nhìn thấy một chuyện buồn cười nhất mà từ nhỏ đến lớn em được thấy.”

Giang Dịch Thịnh liền phối hợp ăn ý: “Chuyện buồn cười gì thế?”

Vu Tịnh Tịnh nói: “Một con cá vàng sống ở trong chậu lại đi lo lắng quan

tâm đến một con cá mập sống ở đại dương, sợ ở trong chậu nó sẽ gặp nguy
hiểm. Anh nói đi, có phải là chuyện buồn cười nhất không? Em nổi hết da
gà đây này!”

Trong lòng tôi cảm thấy kinh ngạc, nhìn chằm chằm Vu Tịnh Tịnh, hỏi:

“Tại sao cô lại nói Ngô Cứ Lam là con cá mập sống ở đại dương?”

Vu Tịnh Tịnh cười hì hì, nói: “Là cảm giác thôi, Ngô đại ca nhìn qua

giống như một người rất lợi hại, chắc chắn đã trải qua không ít sóng to gió
lớn. Còn cô, vừa nhìn qua đích thị là con cá vàng nhỏ sống ở trong chậu
cá.”

Tôi nhẹ nhàng thở ra, tự nói với chính mình, chỉ là một sự so sánh mà

thôi, không cần quá khẩn trương, suy nghĩ lung tung.

Xuống thuyền, chúng tôi đón xe đến sân bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.