ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 448

Tôi cực kỳ uể oải, một chuyện đơn giản như vậy, mà cũng không làm

được ?

Ngô Cứ Lam nói: “Nghe điện thoại trước đã!”

Tôi lấy lại tinh thần, nhận điện thoại, “A lô?”

“Là Thẩm La sao?”

Giọng nói nghe rất quen, nhưng tôi không thể lập tức nhận ra là ai, liền

nói: “Tôi là Thẩm La, cậu là ai?”

“Tôi là Thẩm Dương Huy!”

Không đợi tôi kịp phản ứng, Thẩm Dương Huy bắt đầu chửi ầm lên:

“Thẩm La! Cô là đồ khó ưa! Đồ khốn! Trứng thối! Đồ đáng ghét! Sao cô
không chết đi cho rồi? Tất cả đều tại cô, cô là cái thứ sao chổi, tôi nhất định
sẽ không bỏ qua cho cô…”

Thẩm Dương Huy vừa mắng vừa khóc, tôi sốt ruột nghe nó mắng hết 3

phút đồng hồ, cũng vẫn chẳng biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, chỉ cảm
giác được chắc chắn không phải là chuyện tốt. Nhưng đã mấy tháng qua, tôi
chưa gặp bọn họ, ngay cả điện thoại cũng không liên lạc, sao tôi lại có thể
biến thành sao chổi, đi gây tai họa cho bọn họ được chứ?

Thẩm Dương Huy vẫn còn đang mắng tôi hết lần này đến lần khác:

“Thẩm La! Đều là do cô đồ sao chổi gây họa! Nếu không phải tại cô, mẹ
với ba sẽ không cãi nhau! Mẹ của tôi nói không có sai, cô là đồ chết tiệt…”

Tôi nói: “Tôi là đồ chết tiệt, cậu với tôi có một nửa dòng máu, vậy cậu

cũng là một nửa chết tiệt! So với đồ chết tiệt cũng không bằng !”

“Phân thối!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.