ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 451

cãi nhau, sẽ không xảy ra tai nạn xe, mẹ kế sẽ không bị thương nặng, ba tôi
sẽ không sống chết còn chưa rõ.

Thẩm Dương Huy gọi điện thoại cho tôi, không phải muốn tìm trợ giúp

hay an ủi gì, chỉ đơn giản muốn phát tiết, nó vừa kể xong, lại bắt đầu quay
ra mắng chửi tôi.

Tôi vừa nghe nó vừa mắng vừa khóc, vừa hốt hoảng nhớ tới lời hứa của

ba nói với tôi khi rời khỏi đảo, “Tiểu La, ba biết con lo lắng cái gì, không
phải chỉ có mình con mang họ Thẩm, con yên tâm, cái gương đồng đó ba
nhất định sẽ bảo Dương Huy bảo quản thật tốt, tuyệt đối không bán đi!”

Từ nhỏ đến lớn, ba ở trong tâm trí của tôi chỉ là một người hiền lành yếu

đuối, sống không có nguyên tắc, giống như cục bột vậy, không có chút góc
cạnh nào, ai cũng có thể nhào nắn ông ấy, cho nên ông ấy luôn theo quán
tính thay đổi chủ định của mình, cũng chẳng có trách nhiệm đảm đương
như một người đàn ông. Mẹ tôi thì ngược lại có thể quán xuyến tất cả, hơn
nữa lại còn xinh đẹp, bà ấy cùng đồng nghiệp phát sinh tình cảm, hai người
làm ầm ĩ đến ly hôn, tuy rằng người ngoài ai cũng chê bai bà ấy, tôi đối với
bà ấy có thất vọng, có lạnh nhạt, nhưng tôi chưa bao giờ hận bà ấy vì
chuyện ly hôn, bởi vì một người đàn ông như ba quả thật chỉ khiến cho phụ
nữ thất vọng.

Nhưng lúc này đây, tôi hoàn toàn không ngờ ba lại có thể kiên trì quyết

định của mình đến như vậy, cũng hoàn toàn không ngờ vào thời khắc nguy
cấp, ông ấy lại có thể quyết đoán nhường cơ hội sống sót cho vợ con.
Đương nhiên, tôi càng không nghĩ tới, ba vì vất vả giữ vững một lời hứa, lại
phải đổi lấy kết quả như thế.

Tôi buồn rầu hỏi: “Giải phẫu còn bao lâu nữa?”

“Đây là cuộc giải phẫu lớn, bác sĩ nói thời gian không biết rõ, ít nhất là 2-

3 tiếng đồng hồ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.