ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 468

“Giọng vùng miền dễ thay đổi, tập tục khó vứt bỏ!” Chu lão đầu thở dài

đầy cảm xúc, “Ông nội của tôi đích thực dùng cả đời uống trà theo tập tục
cầu kỳ, ba tôi cũng chịu ảnh hưởng của ông ấy không ít, dụng cụ uống trà
nhất định phải dùng bộ ấm tách Tử Sa.”

Thì ra ông ta là Hoa kiều Nam Dương, khó trách hành động lớn gan xảo

quyệt như vậy. Ông nội đã từng nói, năm đó Hoa kiều đều từ con đường
chết phấn đấu tìm cho ra con đường sống, ông ta phàm là ở nước ngoài, lại
có thể tạo dựng được cơ ngơi như vậy, đích thực không phải là hạng người
hời hợt.

Tôi hỏi: “Cái gương đồng kia hẳn là đã làm cho các ông thất vọng?”

Nếu trên chiếc gương đồng bọn họ đã tìm được gì đó rồi, thì tôi sẽ không

bị mang đến đây.

Chu lão đầu nói: “Lần này cô đã đoán sai!”

Đoán sai sao? Tôi bị bất ngờ đến ngây ngẩn cả người.

Chu lão đầu đem hai tấm ảnh chụp đang cầm trong tay đưa cho tôi, “Trên

hai bức ảnh này là thứ tôi đã tìm thấy trong gương đồng.”

Trên tấm ảnh là thứ gì đó màu trắng mỏng manh, giống như lụa nhưng

không phải lụa, giống như da cũng không phải da, mặt trên là một bức tranh
tựa như tấm bản đồ, tôi xem trong chốc lát, cũng không nhìn ra là cái gì,
nên nghi hoặc nhìn về phía Chu lão đầu, “Đây là cái gì? Bản đồ kho báu
sao?”

Chu lão đầu ha ha cười lớn, ông ta hắng giọng một cái, vừa muốn nói

chuyện, Chu Bất Văn đã lên tiếng: “Ông nội, cháu đi xem Bất Ngôn một
chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.