ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 466

Chu lão đầu nói: “Vậy cô cho rằng chúng tôi muốn cái gì? Nếu nói đúng,

tôi sẽ cho phép cô ngồi xuống cùng tôi uống trà.”

“Lúc đầu, tôi nghĩ các ông là vì kiếm tiền, muốn hai tảng đá kia, sau đó

lại phát hiện các ông căn bản không cần mấy trăm vạn Tệ. Chính xác mà
nói, cho dù là mấy trăm vạn đô la, các ông cũng không cần.”

Buổi tối hôm nay, được tận mắt chứng kiến những kẻ làm ra những

chuyện ỷ vào của cải không được bình thường kia, tôi đã đoán ra Chu lão
đầu có quyền có thế hơn tôi tưởng rất nhiều.

Chu lão đầu mỉm cười, tự phụ nói: “Chu gia không dám nói là đại phú đại

quý, nhưng tuyệt đối không thiếu tiền.”

Tôi nói: “Em trai của tôi nói các ông chịu chi trả 120 vạn mua cái gương

đồng của Thẩm gia, cho thấy, cái gương đồng đó cũng không phải là mục
đích cuối cùng của các ông. Nếu các ông chỉ muốn lấy gương đồng, theo
như quan hệ của tôi và Chu Bất Văn, đã sớm biết cái gương đồng đó lọt vào
tay của mẹ kế tôi rồi, không thể nào đợi đến bây giờ mới ra tay.”

Chu lão đầu cười gật đầu, nói với Chu Bất Văn: “Đúng là một cô gái

thông minh, so ra không kém gì con bé kia.”

Chu Bất Văn nói: “Cháu thích Bất Ngôn vì tính tình đơn giản thẳng

thắng.”

Tôi không quan tâm đến bọn họ đối đáp chuyện nhà, liền tiếp tục nói:

“Theo như suy đoán của tôi, các ông cũng không biết chính xác rốt cuộc là
đang tìm cái gì, duy nhất chỉ khẳng định một điều là nó có liên quan đến
ngôi nhà cũ của Thẩm gia. Bởi vì các ông không phát hiện gì ở ngôi nhà cũ,
nên mới hy vọng có thể tìm thấy trên cái gương đồng mà mẹ kế tôi đã lấy
đi, dù sao nó cũng là một vật dụng thuộc về ngôi nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.