ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 493

Không sao hết! Mặc kệ bao lâu cũng được! Anh mau lặn xuống đi! Nếu
không anh hãy chạy trước, dù sao em cũng sắp chết vì đông lạnh, cứ để bọn
họ cứu em trước, tốc độ của anh nhanh như vậy, nhất định có thể chạy
thoát…”

Ngô Cứ Lam dùng môi của mình che lại miệng của tôi, thấy tôi không

nói gì nữa, hắn mới ngẩng đầu, nhìn tôi chằm chằm, vẻ mặt lạnh như băng
nói: “Vĩnh viễn đừng bao giờ nói với anh hãy từ bỏ người yêu của mình, cả
đời anh chỉ có duy nhất một người vợ.”

Tôi ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn Ngô Cứ Lam, trong mắt dần dần

chứa đầy nước mắt.

Đột nhiên điện thoại của tôi vang lên, nó ở trước ngực của tôi không

ngừng rung động.

Đầu óc của tôi không rõ, không biết vì sao điện thoại lại vang.

Ngô Cứ Lam nói: “Là điện thoại của Thẩm Dương Huy, cuộc giải phẫu

của ba em chắc chắn đã có kết quả.”

Tôi nhìn về chiếc thuyền và ca nô đang ngày càng tiền gần chúng tôi.

Nhận?

Chính là bỏ qua cơ hội trốn thoát cuối cùng!

Không nhận?

Nhưng đây là cuộc gọi liên quan đến an nguy của ba!

Ngô Cứ Lam nói: “Cuộc gọi này em đã mong chờ lâu rồi, nghe đi!”

Tôi run run bàn tay, run rẩy cầm điện thoại lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.