ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 52

Tôi vừa nhìn vào xoong mì, đề phòng nước sôi trào, vừa quay sang bếp

bên cạnh xào cà chua, nói: “Chúng tôi dùng là loại khí gaz hóa lỏng, trên
đất liền thì dùng khí thiên nhiên.”

Sau khi nấu xong, hai người chúng tôi lấy mỗi người một bát mì, ngồi

dưới mái hiên nhà bếp ăn sáng.

Tôi lén nhìn Ngô Cứ Lam, hắn không có phản ứng gì, ăn ngấu nghiến,

đúng là không kén ăn như trước, cho dù là cà chua hay trứng gà, đều ăn
sạch.

Tôi nhịn một lúc lâu không nhịn được nữa, liền hỏi: “Mùi vị thế nào?”

Ngô Cứ Lam thản nhiên liếc mắt nhìn tôi một cái, không nói gì.

Thật ra, tôi đã có thói quen bị hắn chê món ăn tôi nấu, sáng nay vội vàng

chạy đi làm điểm tâm, cũng không trông mong gì hắn sẽ vừa lòng. Tôi nói
vài câu giống như tự giải thích cho mình: “Tài nấu ăn của tôi không thể
đem so sánh với đầu bếp của khách sạn cao cấp, nhưng từ nhỏ tôi đã làm
việc nhà, nên nấu ăn cũng không đến nỗi nào, ngay cả người khó tính thích
soi mói như dì Dương cũng nói tôi nấu ăn không tồi, chắc anh không quen
với khẩu vị của chúng tôi.”

Ngô Cứ Lam cúi đầu, chuyên tâm ăn mì, không nói tiếng nào.

Tôi buồn rầu phát hiện Ngô Cứ Lam là một người có “Đức tính tốt”, hắn

không dối trá, cho dù mọi người đều cho rằng nói dối không ảnh hưởng đến
ai, dùng để “bôi trơn” các mối quan hệ giao tiếp, hắn cũng tuyệt đối không
chịu nói. Với một kẻ “cương trực liêm minh” như vậy, tôi bực bội lải nhải
vài câu, sau đó chỉ có thể quên đi.

Ăn uống xong, Ngô Cứ Lam tự giác thu dọn bát đĩa, chuẩn bị mang đi

rửa, thật sự đã ra dáng thạo việc, không giống như ngày hôm qua vẫn cần
tôi nói đi nói lại, tôi liền cảm thấy yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.