ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 53

Nhìn đến Ngô Cứ Lam vẫn còn đang rửa bát, tôi lại nhìn ra sân vườn,

ngày hôm qua mua quần áo cho Ngô Cứ Lam, tối hôm qua hắn thay chăn
nệm. Mấy cái áo nệm, vỏ chăn cũ ở phòng của ba và mẹ kế đều đã được
giặt sạch sẽ, phơi phóng trên sào, trong sân tràn ngập quần áo cùng nệm
chăn.

Xã hội bây giờ, có đi thông báo tuyển dụng đến năm lần mười lượt, chỉ

sợ cũng không tìm ra người chăm chỉ như vậy. Lần đầu tiên tôi cảm thấy
mình làm người tốt được báo đáp, thật sự đã có quyết định đúng, nhưng
càng cảm thấy buồn bực, con người tốt như vậy, chăm chỉ siêng năng như
vậy, tại sao lại lưu lạc đến quần áo rách bươm, ngất xỉu ở trước cửa nhà tôi?

Nhưng mà, những chuyện đã trải qua từ nhỏ đã khiến tôi hiểu được, mỗi

người đều có bí mật riêng không muốn cho người khác biết, nếu hắn không
nói, tôi cũng sẽ không hỏi, chuyện mình không muốn thì đừng bắt người
khác phải làm.

Tôi lên tiếng chào Ngô Cứ Lam, liền đến thư phòng làm việc.

Khi đi ngang qua nhà vệ sinh ở bên cạnh cầu thang, tôi đột nhiên dừng

bước, trong phòng vệ sinh rất sạch sẽ, một chút cũng không giống như đã
qua sử dụng. Nguồn điện trên máy giặt quần áo không sáng đèn, tôi dốc
ngược ống xả lên, hoàn toàn khô ráo, một giọt nước cũng không có.

Tôi mất bình tĩnh, chạy vài bước liền ra đến phòng khách, “Ngô Cứ Lam,

sáng nay anh làm sao để giặt quần áo vậy?”

Ngô Cứ Lam đứng cách cửa sổ nhà bếp nhìn tôi, không hiểu rốt cuộc tôi

đang muốn hỏi cái gì.

Tôi hỏi: “Anh có dùng máy giặt hay không?”

Ngô Cứ Lam nhẹ nhàng lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.